– Chị biết em muốn nói gì! Đúng, chị không mặc gì trên người. Do chị… Chị thích bơi như vậy thôi! – Lan Chi cố gắng nói mạnh.
Lan Chi xoay người lại, ngực nàng lập lờ dưới làn nước to tròn, hai chiếc núm vú hồng nhạt đung đưa. Cô bé và ba cậu thanh niên tròn mắt nhìn nàng, nàng thật đẹp và tự tin. Cô bé nhìn xuống hai vú Lan Chi dưới làn nước, ánh mắt sáng lên hâm mộ.
– Ngực chị đẹp quá! Không biết bao giờ em mới được như chị! – Cô nhìn xuống ngực mình, môi trề ra phụng phịu.
– Em đừng lo, vài năm nữa thôi! Em sẽ đẹp hơn xa chị! – tay Lan Chi đưa lên vuốt má cô bé, nàng thấy thích cô bé này, thật dễ thương.
Một cánh tay Lan Chi đặt lên che ngang ngực, dưới ánh mắt tiếc nuối của ba cậu bé.
– Bọn em tên gì ? – Lan Chi hỏi.
– Dạ, em là Ngọc, bạn trai em là Tuấn, đây là Luận và Nam. – cô bé giới thiệu từng người.
– Chị là Lan Chi. – nàng tự giới thiệu mình.
– Chị thật can đảm đó! Chị không sợ người ta nhìn thấy ah? – một cậu bên cạnh nhích sát người Lan Chi nói.
– Sợ chứ! Nhưng cảm giác cũng lạ lắm. -Lan Chi cười khúc khích.
– Lạ sao chị? – cô bé mắt sáng lên.
– Hi Hi.. Nói sao nhỉ? Hồi hộp, tim đập nhanh hơn.. – Lan Chi trả lời.
– Hi Hi.. Em thì thua, em không dám đâu. – cô bé lè lưỡi.
– Bọn em còn nhỏ mà, chưa hiểu được đâu. Ở nước ngoài người ta còn có những câu lạc bộ bơi lội khỏa thân nữa đó. – Lan Chi cố gắng biện minh cho hành động kỳ quặc của mình.