Ông Rai phấn khích mắt ông đỏ lên, nhìn cảnh hai người phụ nữ tuyệt đẹp trước mặt, tiếng rên rĩ khêu gợi của Lan Chi ông muốn lao vào ngay lập tức. Tay ông vuốt ve dương vật mình, nhưng nó vẫn ở trạng thái mệt mỏi ỉu xìu, ông biết ở tuổi của mình đã là cực hạn. Ông thở dài.Ông với tay cầm ly nước Kẻo Lạt để cho ông trên đầu giường như mọi khi, uống hết. Ông Rai nhắm mắt lại, ông mong muốn mình có thể chìm vào giấc ngủ càng nhanh càng tốt. Bên tai ông văng vẳng tiếng rên rỉ của Lan Chi, hơi thở ông đều đều.
Chợt Kẻo Lạt ngưng lại, nàng đứng lên, nhìn Lan Chi đang bị hụt hẩng, mặt đỏ hồng.
– I should have warn you before. I’m sorry. Now, take your passports. It’s your last chance.
Kẻo Lạt bước ra ngoài, tay khoác lên chiêc áo choàng che lấy cơ thể, chân cô ta bước nhanh đến bên giường, tay kéo hộc tủ, lấy ra hai chiếc passport màu xanh và chiếc ví màu đỏ của Lan Chi. Lan Chi nhìn hành động quyết đoán của Kẻo Lạt mà ngạc nhiên tròn cả mắt, mắt nàng không rời khỏi khuôn mặt của ông Rai, cánh mũi ông ta vẫn thở đều đều. Kẻo Lạt đóng tủ, chìa những thứ đang cầm trong tay về phía Lan Chi, mắt nàng liếc xéo về phía ông Rai đang ngủ mê mệt.
– Sleeping Pills.
Lan Chi như vỡ lẽ, tay nàng run run nắm chặt cơ hội của mình trong tay, ánh mắt nàng nhìn Kẻo Lạt cảm kích.