Lan Chi ngồi trên một cục đá, nàng chống cằm nhìn Sơn đứng gật gù kế bên Phúc, như nuốt từng chữ của bậc đàn anh.
Thời điểm tác nghiệp cuối cùng cũng đến.
Trúc và Ngân thật chuyên nghiệp, dù không mảnh vải che thân nhưng từng tư thế họ tạo dáng đều rất đẹp, phô diễn được những đường nét của cơ thể, tuyệt không thô tục. Lan Chi thích thú đi phía sau chồng, và mọi người, ai cũng làm việc rất nghiêm túc, riêng Sơn cũng rất tập trung dù là lần đầu thật sự anh chụp ảnh với nhóm chuyên nghiệp.
Sau buổi hoàng hôn, mọi người leo lên ghe về đảo lớn. Lan Chi ngồi bên chồng, hai tay ôm lấy cánh tay anh, cùng anh xem lại ảnh chụp và cùng nhau đánh giá.
Bữa tối của mọi người là ngay trên bè tôm của Ông Năm Phong, lênh đênh neo giữa vịnh. Tôm hùm, mực nướng, vài con cá, trở thành một bữa nhậu hoành tráng và vui vẻ. Lúc này Lan Chi đã rút kinh nghiệm nàng mặc đồ kín đáo, còn khoát thêm một cái áo gió.
Trong bữa nhậu mọi người vui vẻ ca hát. Mọi người thay phiên nhau hát, nhớ đến đâu, hát đến đó, ai nhớ hơn thì hát phụ. Mọi người còn lấy laptop ra khoe những tác phẩm của mình trong buổi chụp hồi chiều, riêng Sơn chưa dám khoe gì, dù được anh em khuyến khích, vì anh chưa đủ tự tin với tác phẩm của mình. Khi uống hết 2 chai vodka pha tiết tôm, rồi qua bia, rồi hết cả bia rượu mang đành chuyển qua rượu trắng của Ông Năm. Mọi người đều vui, đều uống hết mình, duy chỉ có Trúc và Ngân không dám uống nhiều sợ mất dáng. Hai cô kéo nhau vào trong cái chòi nhỏ trên bè của Ông Năm nghỉ ngơi. Hồng Sơn cũng hơi say, Lan Chi tuy không ai dám ép nàng uống nhiều, nhưng do nàng ham vui, uống cũng gần bằng mọi người. Tiếng hát hò vang vọng cả một vùng biển lặng.