Lan Chi biết lúc này còn không ngăn ông lại, thì nàng không còn cơ hội nữa. Nhưng ông ta liệt dương mà, nàng chợt nhớ, Lan Chi thoáng mừng rỡ, rồi hụt hẫng vì nàng ý thức được ông ta không có khả năng cưỡng đoạt mình.
Bàn tay kia của ông luồn vào dưới váy Lan Chi, kéo chiếc quần lót nhỏ của nàng rơi xuống dưới chân. Bàn tay ông vuốt dọc giữa hai chân nàng hướng lên trên, đầu gối nàng run rẩy, chờ đợi. Ngón tay thô to của ông lách nhẹ vào giữa hai mép âm hộ ẩm ướt của Lan Chi, nàng bật ta tiếng rên khẽ.
– Ưm…
Ngón tay đó đi nhẹ nhẹ vào trong, miếc lên thành trên của âm hộ nàng, chân Lan Chi cố tình mở rộng hơn. Nó kéo ra nhẹ nhàng, sũng nước âm dịch của nàng, lại chậm chậm đi vào. Lan Chi nhắm chặt mắt lại, nàng đang dần chấp nhận việc nàng đang để một ông gìa thủ dâm cho mình.
Lan Chi khẽ kéo bên dây áo còn lại, chiếc váy rơi xuống, Lan Chi hoàn toàn khỏa thân trước ông Tào vẫn quỳ dưới chân nàng. Ông ôm chầm lấy nàng, miệng ông tham lam ngấu nghiến bộ ngực Lan Chi, nước miếng ông không kiềm chế được chảy dài xuống bụng nàng. Hai tay nàng ôm lấy đầu ông, hai chân nàng đứng rộng ra để ngón tay ông xâm nhập âm hộ mình.
Ông Tào đặt Lan Chi nằm xuống sàn, hơi lạnh của đá hoa cương làm nàng rùng mình. Miệng ông choàng lấy âm hộ của Lan Chi, lưỡi ông quét sạch âm dịch nàng rỉ ra. Lan Chi một tay đặt trên bàn tay ông đang bóp vú mình, một tay tự vuốt ve vú còn lại của mình.