Lan Chi đứng dậy mặc quần áo vào, nàng đi ra ra ngoài.
– Thank you. – Giọng nói của ông ta vang lên khi chân nàng vừa chạm ngưỡng cửa thông ra phía trước, nàng chững người lại.
– Thank you. – Lan Chi đáp lại.
Hai tiếng cảm ơn của hai người hoàn toàn mang hai ý nghĩa khác nhau. Lan Chi cảm ơn vì ông đã ngăn chặn hai kẻ kia hành hạ nàng. Còn ông ta thì cảm ơn vì nàng đã cho ông ta một trải nghiệm thần tiên mà cả đời này ông ta sẽ không bao giờ quên.
____________
– Tại sao em lại như vậy chứ? – Lan Chi tra khảo.
– Em không biết mà… Lúc đó em chỉ nhớ là mình thử bộ đồ đó lên, rồi người tự nhiên nóng bừng, dưới … ướt… nhiều lắm. – Thục Nhi kể, mặt nàng còn đỏ bừng, không biết là còn hưng phấn hay do xấu hổ.
Lan Chi thở dài nhìn cô bé mới tắm rửa sạch sẽ, người mặt đồ lót nằm sấp trên giường khách sạn. Mái tóc ướt của Thục Nhi phủ tràn qua lưng, rũ xuống hai bên, thấm ướt vào chiếc gối kê dưới ngực, làn da nàng còn nhiều vết mẫn đỏ còn lại từ cuộc truy hoang cuồng dại trong cửa hàng nhỏ đó.
– Ah, em quên mất. – Thục Nhi lồm cồm bò dậy, tay với lấy chiếc túi nilon trong đó có 5 bộ nội y sexy, 3 bộ cho cô và 2 bộ cho Lan Chi, do ông chủ cửa hàng tặng miễn phí như một phần đền bù.
Nàng lấy ra úp lên người thích thú, thử cả hai bộ của Lan Chi.