Khi ba người ra đến xe, không đợi Lan Chi hỏi, Kẻo Lạt đã tự giải thích. Ông Tào là con người đam mê công việc, rất giỏi chuyên môn, đã bao lần ông đứng ra giải quyết những khủng hoảng của công ty. Nhưng người ta nói, có tài thì có tật, tật của ông là phụ nữ. Ông Tào cưới vợ hai lần không ai chịu nổi ông quá 6 tháng, ông rất khỏe trong chuyện đó, nhưng điều đó không phải vấn đề lớn đối với người làm vợ, đôi khi có người còn xem đó là hạnh phúc, vấn đề là ông rất lăng nhăng, ông không kiềm lòng được trước phụ nữ đẹp, dù vợ ông cũng rất đẹp. Sau đó, nghe đồn ông bị liệt dương, thời gian đó ông như người điên. Vì ông Tào quá giỏi nên Ban Giám đốc dù nghe nhiều lần ông sàm sỡ nữ nhân viên, họ cũng làm ngơ như không thấy. Dần rồi quen, ngay cả Kẻo Lạt cũng xem như không có gì nếu ông muốn ôm cô một lúc. Họ xem như thương hại cho một con người chỉ còn nửa đàn ông.
Lan Chi chợt nghĩ đến Hồng Sơn, anh cũng sung mãn bất thường, tuy anh không lang chạ lung tung, nhưng đó là do có nàng bên cạnh, nếu nàng không bên cạnh thì… ánh mắt nàng nhìn sang Thục Nhi. Thục Nhi đang hấp dẫn bởi câu chuyện của ông Tào, nàng không để ý. Lan Chi lo lắng là hậu quả sau đó thế nào kia, nếu sau đó anh cũng liệt… không mình không thể để chuyện đó xảy ra với anh.