Cuộc nói chuyện chỉ kéo dài 15 phút, đề tài chỉ quanh quẩn như tình hình kinh doanh tại Việt Nam, những chiến lược của đối thủ, thị phần đánh gía thế nào… Đối với cấp của Lan Chi dư sức trả lời cho ông những chuyện đó, nàng còn tạo điều kiện cho Thục Nhi thể hiện đôi chút trong phạm vi công việc của nàng.
Sau đó, Ông Tim gọi cho cô thư ký của ông, đưa hai nàng đi thăm nhà máy, ông cáo lỗi vì ông bị bệnh tim nên không thể đi bộ nhiều, không thể đích thân đưa hai nàng đi. Lan Chi hiểu đó chỉ là lời khách sáo, nàng cũng không quan tâm, với cương vị của ông mà đích thân đưa nàng đi, điều đó mới có vấn đề.
Kẻo Lạt, tên của cô thư ký của Tim, nếu đọc trại đi mộc chút là Kẹo Lạc, có thể gọi là kẹo đậu phộng, liên kết đến một món đặc sản miền Bắc có nhiều đường, đậu phộng, kẹp bánh tráng; dân gian hay gọi là Cu Đơ. Đấy là kết quả suy luận và lục lọi kiến thức của Thục Nhi, trên đường đi bộ xuống nhà máy, hai đứa nén cười đến đỏ bừng mặt.
Nhà máy cách văn phòng làm việc khoảng 10km, bên đường hai dãy nhà thưa thớt dần, Kẻo Lạt tự lái xe đưa hai người hướng về vùng ngoại ô của Bangkok. Trên đường đi Kẻo Lạt giới thiệu về Bangkok, về con người Thái Lan, về nhà máy của cty, nàng rất vui vẻ, xinh đẹp, mắt to, da trắng, thân hình cân đối. Họ vỡ lẽ ra khi nàng tự giới thiệu mình mang hai dòng máu Hoa và Thái. Người Thái cho nàng đôi mắt to, sóng mũi cao, người Hoa cho nàng làn da trắng, dáng người thanh mảnh. Kẻo Lạt nói thành thạo ba thứ tiếng: Thái, Hoa và Anh ngữ, ngoại hình đẹp, giao tiếp tốt, cô là hình mẫu chuẩn thư ký riêng mơ ước của bất cứ công ty nào.