Cảm giác gần sát bên mà không với được rất khó chịu, Lan Chi uốn éo, mông nàng như lượn theo đường đi của cái lưỡi của anh ta, nhưng anh ta né tránh rất nhanh, chỉ sát bên, mà không chạm. Lan Chi cảm thấy bứt rứt khó chịu muốn điên lên, nàng có cảm giác như bị trêu đùa, ấm ức. Miệng anh ta choàng lấy hậu môn nàng, nút mạnh, chiếc lưỡi đánh xung quanh thành hậu môn, rồi xoắn vào trong. Lan Chi run lên bần bật, miệng rên như thét lên, âm hộ nàng vỡ òa, phúng xuất nước nhờn ào ạt, tràn ra chạy dọc chân. Người nàng mềm nhũn, tay xuôi xuống vô lực, mắt nhắn lại, cảm giác cơ thể nhẹ lâng lâng, cơn sướng khoái vẫn ào ạt tràn về đầu làm nàng mụ mị. Nàng nghe văng vẳng tiếng van xin của Thục Nhi, tiếng nàng rên rỉ, tiếng nàng khóc nức nở…
Khi Lan Chi tỉnh lại, nàng vẫn giữa nguyên tư thế chổng mông lên như vậy, nàng giật mình, ngồi bật dậy, Thục Nhi kế bên tình trạng không khác nàng mấy. Trong phòng chỉ còn ba người họ, Rujah đang nằm nghiên, tay chống đầu nhìn hai nàng mỉm cười. Dương vật anh vẫn dựng ra dưới cái khăn mỏng anh khoát ngang bụng. Lan Chi đỏ mặt, lấy tay vỗ mông đang chĩa lên của Thục Nhi, cô bé thét lên, bật dậy, nhìn nàng, rồi nhìn qua Rujah, nàng gục mặt xuống gối như muốn dấu luôn vào trong đó.