– Nghe như là Dịu mát nhỉ? – giọng Thục Nhi cười khúch khích bên tai Lan Chi.
Lan Chi cũng phải bụm miệng lại cười. Hai anh bạn Thái tròn mắt không hiểu.
– Your name in Vietnamese sounds like Dịu Mát, means Soft and Cool. – Thục Nhi giải thích, tuy không chính xác lắm nhưng cũng khá chuẩn.
– Oh, it’s not bad.- Anh tài xế nói.
– No, it’s too bad, because women just like Hard and Hot. – Thục Nhi bất chợt lưu loát tiếng Anh hẳn, hình như là chạm vào đề tài yêu thích.
Hai nàng không thể kiềm chế ôm bụng cười lăn, bỏ hai anh kia đỏ mặt lúng túng.
Buổi ăn trưa kết thúc trong không khí vui vẻ. Rujah nói, vì kể từ ngày mai anh bận, nên tối nay anh sẽ dẫn hai nàng đi chơi Bangkok.
– Anh Rujah cũng dễ thương chị nhỉ? – giọng Thục Nhi cứ lảng vảng bên tai Lan Chi dù nàng đã nhắm mắt muốn ngủ.
– Haizz… Động tình rồi phải không? – giữa hai đứa với nhau, Lan Chi cũng không e dè.
– Trời ơi.. Chị nói gì kì vậy? – Thục Nhi hét lên, hai tay bưng lấy hai má đỏ bừng.
– Thôi đừng gỉa vờ nữa, tối nay chị môi giới cho. Tối tui ngủ một mình nhớ chồng cũng được. – Lan Chi tiếp tục trêu chọc.
– Thôi ngay đi… Em không có gì đâu… Chị đi mà ngủ với anh ta ấy. – Thục Nhi thoái thác.
– Chị này, chị đã có gì với anh ta chưa? – Thục Nhi lật người lại nhìn thẳng vào mặt Lan Chi.