Lên đến taxi, Hồng Sơn ngồi bần thần nhìn Lan Chi, nàng cuộn người trong chiếc áo sơmi rộng thùng thình, hai chân co lên ghế, mặt gối lên hai đầu gối, nhìn ra cửa kính xe. Hồng Sơn nắm chặt bàn tay lại với nhau, móng tay anh ghim vào lòng bàn tay rớm máu. Anh muốn chết ngay tại giờ phút này, anh không thể tha thứ cho hành động của mình. Tại sao anh lại như thế? Tại sao anh lại thích thú khi nhìn vợ mình bị hành hạ chứ?!
Bất chợt một bàn tay đưa ra trước mặt anh, bàn tay của Lan Chi nhợt nhạt, trắng muốt, Hồng Sơn nhìn lên, khóe mắt anh rưng rưng khi nhìn thấy ánh mắt của vợ nhìn mình. Ánh mắt nàng trong veo, không tồn tại một chút trách móc, anh nắm lấy tay nàng, tay nàng rất lạnh. Nàng nhìn xuống túi quần zin của anh nơi có chiếc Iphone cộm lên, Hồng Sơn hiểu ý, móc ra đưa cho nàng.
Ngón tay Lan Chi rung rẩy, lướt trên màn hình, hình ảnh trong màn hình hiện lên. Hồng Sơn choàng người qua, bàn tay anh che ngang màn hình, anh không muốn nàng nhìn thấy những hình ảnh đó, anh muốn xóa nó ngay lập tức. Bàn tay nhỏ bé của Lan Chi nắm lấy tay anh kéo nhẹ ra khỏi màn hình. Hình ảnh trong điện thoại hiện lên rõ mồn một trước mắt nàng.
Nàng nằm đó, không mảnh vải che thân, hai tay bị kềm chặt, hai cái đầu xanh đỏ rút vào hai vú nàng, hai chân nàng cố vũng vẫy tuyệt vọng duới trọng lượng của tên bên dưới, hắn dùng cả thân người đè nghiến hai chân nàng, miệng hắn úp thẳng vào âm hộ nàng, mắt nhìn thẳng lên thích thú xem biểu hiện của nàng. Nàng há miệng, thở hỗn hển, tiếng rên nàng bật ra vang vọng trong không gian nhỏ hẹp của toilet, tất cả đều được chiếc điện thoại thu lại.