Lúc này khách đã vào thêm vài bàn nữa, chiếm gần nữa diện tích quán bar. Hai vợ chồng Lan Chi đã uống xong bình dưa hấu đầu tiên, nàng vừa gọi thêm một bình nữa để pha với phần rượu còn lại. Nàng bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn, ngồi trên ghế cao nhúng nhẩy. Hành động của Lan Chi bắt đầu thu hút đám trẻ xung quanh, chúng cũng nhảy múa tại bàn và chậm chậm mở rộng vòng vây, sau ba bài sôi động, bàn của Lan Chi tự nhiên bị bao quanh. Lan Chi nhìn qua chồng, anh cũng cười nhúng vai, vợ mình đi đâu cũng thu hút người khác giới, anh đã quen với điều này. Lan Chi tuột xuống chiếc ghế cao, nàng đứng tại chỗ nhảy múa, nàng đưa tay qua cho anh, nhưng anh mỉm cười lắc đầu. Anh chưa bao giờ tham gia mấy trò này, đối với anh, vào bar chỉ để nghe nhạc và uống rượu. Như thấy anh từ chối, một cậu trai dáng như công tử nhanh chân tiến lên nhảy đối diện Lan Chi. Cậu ta tuy ăn mặc sành điệu, nhưng bộ mặt non, nổi vài cái mụn nhỏ đã tố cáo số tuổi của cậu. Hắn nhảy khá hợp điệu, bước nhảy của cậu càng ngày càng sát Lan Chi, hắn nhìn nàng mỉm cười. Nhận được nụ cười đáp trả của Lan Chi, hắn mạnh dạng hơn bước đến nói nhỏ vào tai nàng.
– Em đẹp lắm, nhưng nhảy chưa đúng lắm. Để anh chỉ em nhảy nhé.
Lan Chi gật đầu vui vẻ đồng ý.