Mọi người muốn dành cho Lan Chi một sự kiện bất ngờ, ai cũng tươi cười, người ôm hoa, người bưng khay bánh kem, chào đón Lan Chi quay trở lại. Lan Chi cảm động, mắt nàng đỏ hoe, chỉ biết ráng mỉm cười thật tươi. Đám đông tách ra, Linh lách người đi đến trước mặt Lan Chi, tay anh cầm một bó hoa lan lớn.
– Chúc mừng em đã quay trở lại làm việc. – Linh nhìn sâu vào mắt nàng, nếu không có mọi người ở đây, anh đã cúi xuống hôn lên môi nàng.
– Em cảm ơn anh và mọi người. Em xúc động quá. – Lan Chi nhận bó hoa của Linh, tay đưa lên chậm nhẹ khóe mắt rưng rưng của mình.
– Chưa, chưa có gì bất ngờ đâu. Bất ngờ là trưa nay Lan Chi sẽ đãi tiệc “rửa lon” chiêu đãi mọi người – Linh nói to lên.
– Hoan hô, rửa lon đi, rửa lon đi… – Mọi người hô lên hào hứng, giọng Thục Nhi to hơn hết.
– Rửa lon gì? … – Lan Chi ngơ ngác.
– Em được Ban Giám đốc bên kia quyết định bổ nhiệm Giám đốc Phát triển Khách hàng. – Linh – nói nhỏ bên tai nàng, ánh mắt anh nhìn nàng như tự hào và tán thưởng.
– Em… thật sự vậy. – Lan Chi vẫn chưa tin vào tai mình.
Nàng vui mừng ôm chầm lấy Linh, đặt lên má anh một nụ hôn. Linh đỏ mặt, tay anh che lại chỗ vừa bị hôn, anh đoán chắc đã in một dấu son đỏ, mọi người xung quanh nhìn cảnh vừa rồi, cười ầm lên, trêu chọc.