Rujah chần chừ, quay qua cô tiếp tân, yêu cầu một chỗ khác, anh sợ Lan Chi hiểu lầm cố tình dẫn cô vào đây, bản thân anh cũng bị bất ngờ với nơi này. Anh chỉ biết bạn mình mở quán café Shisha, nhưng anh không nghĩ là cách bài trí quán lại đặc trưng như vậy. Cô tiếp tân lịch sự trả lời, theo lời cô, trên lầu 2 bài trí cũng như vậy, nhưng chưa có khách nên sẽ riêng tư cho hai người hơn. Lan Chi thoáng đỏ mặt vì cô ta nói như xem nàng và Rujah là tình nhân. Rujah xua tay liên tục, anh nói chỉ ngồi đây cũng được, không cần đổi chỗ nữa.
Hai người ngồi xuống, nhìn nhau cười khổ, Rujah xin lỗi vì anh không biết nơi này như vậy, gây bất tiện cho Lan Chi. Nàng mỉm cười rất tươi, nói anh không cần lo lắng. Lan Chi bắt đầu quan sát xung quanh, nàng có thể thấy 1 nhóm người nam nữ ngồi cách nàng hai buồng, họ nói cười rất nhỏ tiếp, trong phòng họ có khói trắng lan nghẹ ra ngoài.
Hai phút sau, một anh chàng trắng trẻo đẹp trai đi tới, anh bắt tay Rujah rất nhiệt tình, Rujah giới thiệu Lan Chi, nàng lịch sự mỉm cười gật chào anh ta. Hai người họ vui vẻ trò chuyện bằng tiếng Thái một lúc, rồi anh ta lui xuống sau khi chào hai người bằng một cái chắp tay truyền thống Thái.
Một cô gái ăn mặc gần giống như cô tiếp tân, mang vào một khay rượu nhẹ và một cần hookah hai ống hút, mạ vàng sang trọng. Rujah giải thích đây là cần hút shisha, theo văn hóa Ả rập, Lan Chi có thể thử, nếu nàng không thích thì anh cũng không hút.