Công an đã bắt được lão Tư, hắn bất tỉnh vì mất máu, cách công trình hoang khoảng 500 mét. Linh cũng không biết nói gì khi kẻ có âm mưu độc ác với Lan Chi lại là người anh xem là thân thiết. Sau một số thủ tục cuối cùng, Linh đưa Lan Chi về trong ánh mắt hâm mộ của những người xung quanh.
Lan Chi nằm trong vòng tay của Linh, ngâm mình trong bồn tắm, hai bàn tay anh đùa nghịch vẽ tròn tròn trên hai đầu vú nàng nhấp nhô trên mặt nước. Lan Chi nhắm mắt lại tận hưởng giây phút này, có hoạn nạn thì mới biết giá trị của bình yên.
– Kết quả thương lượng thế nào anh? – Lan Chi bất chợt quay đầu lại hỏi Linh.
– Không có gì, em đừng quan tâm đến việc đó. – giọng Linh hơi trầm lại.
– Có việc gì sao anh? Anh nói em nghe đi. – nàng cảm nhận được sự thay đổi bất thường trong giọng nói của anh.
– Anh đã bảo là em đừng quan tâm mà, anh tự giải quyết được. – Linh hơi cáu.
Lan Chi nhỏm dậy, đứng thẳng lên, thân thể trần truồng của nàng bóng lộn dưới ánh đèn vàng của phòng tắm, nàng bước ra khỏi bồn tắm, tay vớ chiếc khăn tắm lau người rồi quấn ngang thân, mở cửa đi ra ngoài.
– Haizz.. Ông ta muốn gặp riêng em. – giọng Linh vang lên thật nhỏ sau lưng nàng kèm theo một tiếng thở dài.
Nàng hơi sững người lại, bàn tay nàng vịnh cánh cửa phòng tắm hơi run nhẹ.