– Ơ kìa, cậu Linh không kêu em nào vào phục vụ ah? – Ông Sáu nói, vẻ mặt cười.
– Dạ, thôi… chắc… – Linh định từ chối.
– Em, còn em nữa, vào ngồi với ảnh đi – Giọng Lan Chi vang lên.
Linh giật mình quay lại, anh sững sờ vì hành động của Lan Chi nàng chọn đào cho mình. Hai cô gái mặc váy mỏng manh đi về phía anh, luồn chân vào khoảng trống giữa ghế và bàn, người cô cạ sát vào mặt anh, hương thơm thoảng qua mũi anh. Nhưng lúc này Linh không để ý gì hết, anh đang nhìn Lan Chi, anh không hiểu nàng đang làm gì, nàng khác hẳn hôm qua.
Anh bồi lại rót thêm rượu, lúc này rượu uống nhanh hơn hẳn vì có sự tham gia của bốn cô gái. Rượu qua 2 tuần nữa thì, Lan Chi đã bắt đầu ngà ngà. Ông Sáu không e ngại gì, ông dày vò ngực của hai cô gái, ông yêu cầu 2 cô ngồi lên hai đùi mình, đưa đủ bốn vú ra ngang trước mặt ông, ông ngậm lấy núm vú các cô qua làn vải mỏng, hai cô ôm lấy đầu ông, cười ngặt nghẽo. Anh Linh đỏ mặt, anh ngồi cứng đờ, dù hai cô gái bên cạnh có ưỡn ẹo, cạ ngực vào tay anh, anh cũng mặc. Anh đang nhìn Lan Chi, nàng rất bình thường, mặt không hề biểu hiện bất cứ nét gì liên quan đến hai chữ e ngại, ánh mắt nàng nhìn cử chỉ của ông Sáu Minh như tán thưởng.
Cảm thấy Linh đang nhìn mình, Lan Chi nhìn sang.