VN88 VN88

Truyện 15+ học sinh em chịu hết nổi rồi … anh mau đút vô đi

Nhà cửa tối thui, đèn đuốc chẳng ai bật lên cả. Tôi biết chắc ba mẹ tôi còn đi đâu vắng chưa về. Khép kín cửa lại, mời Ngọc vào trong, tôi đưa tay bật công tắc điện, căn nhà tôi bỗng sáng lên như một toà lâu đài nhỏ nguy nga tráng lệ. Tôi chợt thấy có miếng giấy học trò treo lủng lẳng kế bên công tắc điện với dòng chữ của má tôi rằng “Chiều nay ba má sẽ đi Châu Đốc 2 ngày, không kịp báo cho con biết. Chiều Chủ Nhật ba má về.”

Tôi sung sướng không gì tả nỗi, không ngờ sự vắng mặt của ba mẹ lúc này lại tạo cho tôi một cơ hội ngàn vàng để một đêm được tự do với cô giáo dạy Anh văn của tôi dễ thương và xinh đẹp. Chợt nhớ tới Ngọc, tôi quay sang nhìn, thấy nàng đang run rẩy vì “đường xa ướt mưa”. Nhìn nàng lúc này mà thương, cả người ướt sũng như con chuột lột (tôi cũng chả khác gì). Nhưng điều làm tôi không thể nào không để ý rằng hai bầu vú căng cứng của nàng hiện lên rõ rệt dưới chiếc áo màu tím bị ướt giờ bó sát người. Giờ phút này tôi chẳng biết nói sao, mọi sự vật dường như trở nên im lặng, Ngọc biết tôi tôi đang say đắm nhìn nàng, thẹn quá nàng đứng run cầm cập nhìn xuống mặt đất như xoi mói như muốn kiếm xem …có tiền bên dưới hay không.

Hoàn cảnh này làm tôi xúc động, tôi nhè nhẹ đến cạnh Ngọc, rồi hai tay tôi bỗng ôm chầm lấy Ngọc như muốn truyền đến nàng một sự ấm áp bên trong của tôi. Trong giây phút này, tôi biết chúng tôi không cần nói nhiều, nhưng cũng đủ biết cả hai bên đang cần gì. Tôi càng ôm sát Ngọc vào lòng hơn nữa. Ngọc cũng không biết lý do nào, động lực nào mà nàng không phản ứng chống cự hay cự tuyệt, ngước mắt nhìn tôi, tôi cuối xuống hôn lên đôi môi xinh xắn một nụ hôn say đắm. Hai thân thể ướt nhẹp quấn quýt lấy nhau, bây giờ chúng tôi không cảm thấy lạnh nữa mà thay vào đó chính là những cuồng nhiệt, bốc lửa của thân thể, những dòng cảm giác mạnh cứ thi nhau chạy rần rần trong cơ thể như cuồn cuộn, như muốn đốt cháy hết những gì trở ngại giữa hai chúng tôi. Tôi hơi chùn xuống, ôm xốc lấy Ngọc nhè nhẹ đem vào căn phòng riêng – một thế giới riêng của tôi bây giờ. Nhẹ tay, tôi cởi phứt chiếc áo tím Ngọc đang mặc ra khỏi mình nàng, nàng cũng giúp tôi kéo phăng ra chiếc áo sơ mi trắng tôi đang mặc. Rồi thì chúng tôi cởi cho nhau cho đến khi cả hai không còn một mảnh vải che thân. Thân thể Ngọc lúc này trắng bóc, uy nghi với hai trái đào tiên căng cứng nhô cao, lấp ló phía dưới là một vùng thiên nhiên đen kín với những sợi lông rất mịn và rất xinh.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.