VN88 VN88

Truyện 15+ học sinh em chịu hết nổi rồi … anh mau đút vô đi

Nói xong, cô một tay chống cằm, mắt nhìn xa xôi ra phía cửa sổ. Càng nhìn cô tôi càng cảm thấy Ngọc hôm nay dễ thương hơn bao giờ hết. Nét sầu trên gương mặt một mỹ nhân có thể làm chết biết bao nhiêu gã anh hùng. Tôi không phải là anh hùng hảo hán gì cả, nhưng chỉ một cái nhíu mày nhè nhẹ của Ngọc cũng làm tôi chịu không nổi. Tôi tưởng chuyện gì khó làm, chứ “đêm nay anh đưa em về” là chuyện dễ làm thôi mà, không chừng đây lại là cơ hội cho tôi được gần gũi cô thêm. Tôi liền ngỏ lời:

– Hay là … hay là ..nếu Ngọc không ngại, Cường làm tài xế cho Ngọc đêm nay vậy ? Nhà Cường gần đây, hay là mình về lấy áo mưa trước rồi Cường đưa Ngọc về …nhé ?

Không đắn đo, vẻ mặt cô sáng lên đồng ý ngay:

– Dạ được, vậy làm phiền Cường đêm nay nhé.

– Nhưng mình sẽ phải bị ướt một đoạn đó!

– Không sao, túi sách Ngọc cũng kín lắm, không ướt sách vở đâu, mà bị ướt tí đâu có sao, còn hơn là ngồi đây không biết bao giờ được về nhà nữa. Mình đi nha!

Nói rồi hai chúng tôi bước ra khỏi lớp, cô đợi tôi lấy xe ra và cả hai mau chóng rời khỏi trường. Trời mưa nặng hạt, những hạt lớn, nhỏ cứ tí tắp mà thi nhau tạt vào má tôi thật rát, tôi mắt nhắm mắt mở cố gắng lái xe chạy ngược về hướng chợ Thủ Đức.

Hình như càng về khuya, cơn mưa càng nặng hạt hơn, gió hai bên đường thổi vào càng làm cho da thịt tôi cảm thấy lành lạnh, người tôi muốn run lên bần bật. Ngọc ngồi phía sau, dường như cũng bị lạnh như tôi nên nàng cố áp sát thân thể vào tôi hơn, tôi cảm giác được một sự cọ xát đặc biệt lên vùng lưng tôi. Hình như Ngọc không mặc nịt vú thí phải, tôi cảm nhận được hai đầu vú cọ xát vào lưng tôi. Tôi bỗng quên đi cơn lạnh thật nhanh, thay thế vào đó chính là cái cảm giác sung sướng khó tả khi hai trái nhũ hoa của một người con gái đang đè sát trên lưng tôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.