VN88 VN88

Truyện 15+ học sinh em chịu hết nổi rồi … anh mau đút vô đi

Đúng 8:30 P.M. 3 tiếng trống vang lên …

Tùng ! Tùng ! Tùng !

Mặc dù trời mưa lớn nhưng chúng bạn từng người, từng người kẻ lớn, người nhỏ lần lượt chào cô ra về. Đa số họ ai nấy cũng mang theo áo mưa để phòng hờ những cây mưa bất chợt của tháng 7. Riêng tôi là dân chơi …thứ thiệt mà … đi đâu có bao giờ tôi mang theo áo mưa hay đội nón gì đâu. Đã bao nhiêu lần mình ướt như con chuột lột khi đi làm về, nhưng như thế cũng không làm cho tôi thay đổi tính tình. Nhìn cơn mưa đêm nay, tôi cũng đoán biết được hôm nay tôi cũng sẽ lại một phen đội mưa mà về như con chuột lột.

Ngao ngán ngó quanh cho tới khi đứa cuối cùng rời khỏi lớp, mắt tôi đảo tới người cuối cùng là cô Ngọc đang ngồi trên bàn giáo viên. Chợt cô cũng nhìn về phía tôi hỏi:

– Cường không mang theo áo mưa à? Sao còn chưa về ngồi lại đây chờ ai nữa ?

– Dạ … ..dạ …

Tôi ấp úng cứ y như là cậu học trò nhỏ trước cô giáo Anh văn hồi cấp 3.

– …

– Cường có bao giờ mang áo mưa đâu, thường như vầy … Cường sẽ biến thành con chuột lột.

Cô thoáng mỉm một nụ cười duyên với cách trả lời pha trò của tôi, lúc này hai má cô đồng tiền lún xuống thật dễ thương.

– Thế còn Ngọc ? Sao lại không về ?

Giờ này không còn ai tôi mới bạo dạn gọi tên cô

– Xui quá anh Cường! Khi Ngọc vừa đến cổng trường thì phát hiện vỏ xe bị bể lốp, Ngọc còn gửi nó trong bãi xe đó …. bây giờ không biết làm sao.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.