VN88 VN88

Tâm sự vòng tay nào cho em

Chúng ta dừng lại ở quán karaoke rất sang trọng, nơi đây anh hát cho em nghe rất nhiều bài, trong đó có một bài mà em thích. Rồi chúng ta tiếp tục lang thang giữa trời hanh nắng của đường phố đầy hoa mộng, có lẽ về sau mỗi khi qua nơi này em sẽ luôn khắc khoải một nỗi nhớ về anh. Điểm cuối cùng chúng ta dừng lại là một quán cà phê sân vườn lãng mạn, nơi chỉ dành cho những đôi lứa yêu nhau, ngồi đối diện nhau em không muốn nói với anh lời nào mà chỉ muốn nhìn thật sâu vào đôi mắt của anh lúc nhìn em.

Em áp sát hai tay mình vào mặt anh và nói “ Em muốn nghe anh nói ba từ…”. Như hiểu rõ điều em nói, anh ôm khuôn mặt em và trả lời “ Anh yêu em”, em lại muốn chắc chắn hơn nên hỏi “Có mãi mãi không anh”. Anh trả lời “mãi mãi”, em lao vào người anh siết chặt anh lại và khóc, những giọt nước mắt muộn màng trong hạnh phúc. Em đã nghe đâu đó một câu nói thế này: “Bạn chỉ cần mất một phút để thích một người, một giờ để nói nhớ một người, một ngày để nói yêu một người, nhưng bạn có biết người đó phải mất cả đời để quên bạn”.

Giá như khi anh nói ba tiếng ấy anh đã nghe được câu nói kia để anh hiểu được ý nghĩa sâu sắc và thiêng liêng của nó. Ngồi tựa đầu vào vai anh cùng ngắm những bụi lục bình cứ lững lờ trôi theo con nước mà em chỉ ước sao cho tình yêu của chúng mình cứ êm đềm và bình lặng như những bụi lục bình kia mãi mãi có nhau trong đời. Hãy cùng em bước tiếp quãng đường còn lại phía trước, dù biết rằng nó không còn bằng phẳng tương tự như con đường mình đã bước qua, nhưng hãy cứ xem đó là thử thách để mình cùng nhau cố gắng anh nhé.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.