VN88 VN88

Tâm sự vòng tay nào cho em

Thời gian êm đềm trôi qua càng nuôi lớn tình yêu em dành cho anh. Trong tình yêu cần phải có những gia vị để tô thắm thêm cho ngọt ngào, đối với em như thế đã là quá đủ, em rất bằng lòng với niềm hạnh phúc giản đơn kia. Những buổi cà phê, trò chuyện giữa chúng mình ngày càng nhiều hơn, ngồi cạnh anh em thấy thật êm đềm và bình yên, cứ thế chúng ta huyên thuyên kể cho nhau nghe những buồn vui của cuộc sống đời thường, càng tiếp xúc với anh em càng trở nên nhỏ bé.

Em như một đứa trẻ tinh nghịch, nũng nịu chọc phá anh, còn anh dỗ dành và giải thích, lúc ấy em thấy anh như là ông già, trông thật buồn cười. Anh cứ như thế, vẫn quan tâm em trong cái lớp vỏ vô tình tự mang vào cho mình. Em còn nhớ ngày ấy, ngày cuối tuần đi học anh đã đến tìm em trong sự bất ngờ, anh có biết em vui như thế nào không? Ngồi sau xe được anh chở đi về một thành phố của miền Tây mà lòng ngập tràn hạnh phúc, ngồi nép vào anh và đặt cằm lên vai anh, em im lặng suốt đoạn đường dài có lẽ vì muốn cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình cùng với hơi thở của anh.

Bất ngờ anh xoay đầu lại và thì thầm vào tai em: “Em rất giống vợ anh, ngồi sau xe là đặt cằm lên vai anh à”, “Vậy anh cứ xem em là vợ anh đi” em trả lời cho câu nói không biết vô tình hay cố ý của anh, anh nhìn em cười thật hiền lành, dễ mến. Đường phố Mỹ Tho hôm nay sao đẹp đến lạ lùng, trời mát mẻ có chút nắng hanh hanh, những tia nắng vàng vọt xuyên qua những đám mây làm cho trời cao lại càng cao và trong xanh hơn. Em dang hai tay ra như muốn ôm lấy cả bầu trời, ôm lấy anh trong vòng tay mãi không buông, vì biết chỉ có giây phút này thôi em mới có anh trọn vẹn.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.