VN88 VN88

Tâm sự ‘ông xã ơi, xin hãy cho em chuộc lỗi lầm’

Anh không muốn dựa vào kinh tế cha mẹ để vượt khó nhưng mỗi khi anh buồn rầu thì lại lặng lẽ úp mặt vào lòng tôi để chờ những cái vuốt ve âu yếm. Tôi cứ nghĩ trách nhiệm làm vợ anh không nhẽ chỉ có thế thôi sao, cứ nghĩ nếu sinh cho anh một đứa con khôi ngô tuấn tú giống anh là tôi không kiềm được tâm trạng mình.

Nhưng bao lần tôi nài nỉ anh mà rốt cuộc anh vẫn không chịu sinh con. Anh bắt đầu có sự cáu gắt, giảm quan hệ chồng, áp lực công việc đè nặng lên tâm trí anh khiến nhiều lúc anh thu mình vào góc phòng trầm tư suốt đêm suốt hôm. Tôi thương anh quá nhiều vì anh ngày càng hốc hác gầy gộc đi, mỗi khi anh ôm tôi vào lòng thì anh lại rơi lệ rồi chìm say trong giấc ngủ rất lâu. Đôi lúc anh mê sảng lảm nhảm một mình trong cơn mê những điều kỳ quặc.

Chẳng biết làm gì được cho anh, tôi tìm đến những người bạn thân của anh để mong có chút sự khuyên nhủ, nhưng sự việc chẳng giải quyết gì được, tôi thấy trong anh đang hình thành sự cố chấp. Anh bắt đầu mặc kệ tôi đi đâu về đâu, ngược lại tôi không có quyền cáu gắt la mắng anh được bởi vì nhân cách sống của anh còn quá tốt với đứa con trai riêng của tôi, anh vẫn quan tâm ôm ấp con trai tôi ngủ say hằng đêm sau mỗi lần kèm kẹp.

Buồn rầu anh, vô tình trong buổi họp mặt công ty cũ ngày trước tôi gặp lại người cấp trên một thời đeo bám tôi. Sự dại dột ngu ngốc của tôi vô tình đã khiến suốt kiếp này tôi cảm thấy tội lỗi ân hận với tình yêu của chồng mình bấy lâu. Sau khi thăm hỏi cuộc sống của nhau, tôi liên tục bị chuốc rượu đến say khướt, và tôi đã trao thân cho ông sếp cũ trong khách sạn vào cái đêm nửa tỉnh nửa mê của mình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.