VN88 VN88

Tâm sự mối quan hệ chưa kịp đặt tên

Em sợ nhất cảm giác hụt hẫng, mất niềm tin về một cái gì đó. Vậy mà giờ đây trong em cảm giác ấy đang chế ngự, đan xen là chút tức giận, ghét anh vô cùng khi anh chuyển vào tài khoản gửi trả lại em số tiền phí em đã chuyển hồ sơ lên cho anh. Quên anh vào một ngày đầu tháng 9, em bước sang tuổi mới với nhiều điều đang chờ đón, em cần chín chắn, kiên cường, bản lĩnh để đối mặt với những khó khăn trong việc học, công việc và chuyện gia đình.

Em phải cố gắng đến nhường nào để thấy lòng mình bình yên. Có quá nhiều người con gái anh có thể gọi trong đêm khuya để tán gẫu hay để quậy phá, sao anh lại gọi cho em? Anh chỉ liên lạc lúc thích, chỉ đi chơi với em lúc trống trải. Rất muốn quan tâm anh đấy mà có cần thiết không nhỉ? Chỉ là việc gửi một tin nhắn thôi mà em lại sợ, sợ anh không trả lời lại tin nhắn và nếu có cũng chỉ vài chữ ngắn ngủn. Em sợ lắm sự lạnh lùng của anh.

Ngày hôm qua, ngày không nắng, lần thứ hai em trở lại thành phố nơi anh sống, anh chở em qua các con đường, cùng nhau thưởng thức các món ăn. Em yêu cái tĩnh lặng của hoàng hôn với những cơn gió mát, thích cái cảm giác được anh đội mũ bảo hiểm, em vui khi giả vờ bước thật chậm để anh đứng lại đợi em và cả niềm vui khi em cố tranh cãi với anh những chuyện linh tinh.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.