Tôi muốn kết thúc tất cả ở đây bởi thật sự tôi không muốn tiếp diễn để đến lúc tôi coi thường, sợ một con người như anh. Tôi cũng không muốn so sánh anh với ai khác, không muốn níu kéo cuộc sống này nữa bởi với tôi nó không có ý nghĩa gì để tôi cố gắng. Giờ tôi chỉ muốn nhận một đứa con nuôi và sống cuộc sống như vậy đến suốt cuộc đời, năm nay tôi đã 28 tuổi rồi, cuộc sống vợ chồng quá mệt mỏi.
Tôi cảm thấy cô đơn trên cõi trần này từ khi sinh ra, hình như tôi đều phải tự biên tự diễn cho bước chân mình đi hàng ngày. Tôi chán chường cùng cực tận đáy lòng mặc dù đã cố gắng, tôi không dám nghĩ lấy chồng, chồng là cây tùng cây bách che chở cho tôi và những đứa con, hay chồng là trụ cột gia đình như bao gia đình khác, tôi chỉ cần anh hiểu và tôn trọng tôi là được rồi. Tôi không biết tâm sự với ai, cũng có thể khi anh lang thang trên mạng, mở trang này ra đọc được, anh cũng hiểu người viết là vợ mình, chắc cũng là lúc tôi đã đi xa rồi.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)