Gần 11 giờ, từ trong bếp, nghe tiếng còi xe gắn máy, Hồng k~o nhẹ tấm màn cửa sổ, nhìn ra. Từ dưới chân đồi, Philip mặc một áo ấm da bò màu nâu đậm, một quần jean, tóc vàng óng, đang lái chiếc Honda trườn lên. Tới sân, Philip vừa dựng xe xong, Hồng chạy ra bất tay, thân mật như nhân tình với nhân tình, chứ không còn là cô giáo với học trò. Phong tục và lễ nghi cửa trường Tây khác hần với trường Việt.
Gió mùa Thu thổi nhè nhẹ, nhưng hơi lạnh cao nguyên làm cả hai rùng mình. Hồng vẫn cầm tay Philip:
– Tưởng là Chúa nhật, Philip bận với bồ bịch, không đến chứ?
– Đã hứa với cô, dù bận mấy, cũng phải đến. Cô có biết, Philip nôn nóng từ đêm qua cho tới giờ này. Đêm qua, hình như Philip chỉ ngủ có vài tiếng.
– Phần còn lại, Philip làm gì?
– Làm gì hả? Đọc bức thư ngắn ngủn của cô, nghĩ đến cô, và muốn gặp cô lập tức. Vì Philip biết cô là người tu xuất !
Hồng giật mình. Điều xấu hổ đó, Hồng chưa từng tiết lộ với ai. Sao Philip biết được? Thấy Hồng băn khoăn, Philip đứng sát vào Hồng, giọng ngọt ngào, trấn an:
– Cô yên tâm ! Philip biết được vì chị của Philip cũng là người tu xuất, tên là
Thérèse, bạn của cô. Thèrèse? Hồng nhớ hình như năm ngoái Thérèse bị đuổi khỏi chủng viện một cách âm thầm, luôn cả người đàn ông làm vườn nữa. Không một chủng sinh nào hiểu lý do. Thấy mọi người băn khoăn về sự vắng mặt bất ngờ của Thérèse, mẹ bề trên đã giải thích:
“Chị ấy đau ung thư xương ở thời kỳ thứ ba, đã được gửi sang Pháp để chữa trị. Còn người làm vườn thì xin nghỉ việc để cưới vợ và đi buôn bán ở Sàigòn. Mẹ nói một lần chót và không ai được hỏi về sự vắng mặt của hai người này nữa.