VN88 VN88

Đọc truyện ngoại tình 18+ hay nhất

Chị Lâm lại im lặng, miệng chúm chím cười khó hiểu. Hình như chị đang một nửa mắc cớ, nửa hứng tình. Mắt chị bâng quơ nhìn ra ngoài hè, chỗ lu nước gần mấy bụi môn. Có con chim sẻ đứng trên vành chum đựng nước, kêu chíp chíp. Chị liên nghĩ đến những pha làm tình đi khách của Hoàng, đã làm cho các bà có thể ra bốn năm cái; bà nào không phục, không quỳ lạy, Hoàng không ăn tiền.

Còn đời chị, từ anh Lâm, anh Bảy, thằng Bình, quả tình chưa có ai làm chị ra được cái thứ hai mỗi lần đụ Chị bắt đầu mơ một tay hào kiệt, anh hùng như Hoàng…
– Nghe má hỏi thiệt. Mỗi lần đi khách, con chỉ đụ họ hay có bú nữa? Hoặc có kiểu nào hay hơn để họ có thể ra đến bốn năm cái?
– Hình như trời phú cho con cái thiên tư. Lên giường với mỗi bà, là con biết họ thích cái gì, làm kiểu nào. Với lại nói cho ngay, cũng nhờ cái “cù nự” của con to, dài, quá khổ. Nên bà nào cũng lạy dài, không chịu nổi quá 15 phút. Cộng với cái thuốc gia truyền của bà Vuông. Con vô địch. Bà nào đã ngú với con, là phải mời con trở lại..

Ngoài trước có tiếng gõ cửa. Chị Lâm chạy ra mở. Một bà tuổi gần 50, tóc đã điểm sương, quấn khăn nhung, giọng rặc Bắc Kỳ, lễ độ hỏi:
– Thưa bà, tôi là bạn thân của bà Vuông thuốc Bắc. Bà ấy giới thiệu với tôi trong nhà này có tay anh hào nổi tiếng, tên là Hoàng, 15 tuổi. Thế, xin phép cho hỏi, có cậu ấy ở nhà không ạ? Và, bà có thể cho phép chúng tôi gặp…
– Dạ mời bà vô nhà uống nước, để tôi chạy vô kêu.
Bà khách tướng mập mạp, phương phi. Tay đeo nhiều hột xoàn. Da dê láng lẩy, hồng hào. Cặp mắt dâm. Mấy phút sau, chị Lâm chạy ra lễ độ:
– Thưa cháu nó đang tấm. Cháu nó muốn hỏi xem bà đã biết giá đi khách của cháu chưa?
– Không cần đâu. Tiền bạc đối với tôi chả nghĩa lý gì hết. Miễn sao cậu ấy…cậu ấy làm cho tôi hài lòng, bao nhiêu tôi cũng bằng lòng. Vài chục ngàn cũng không sá gì cơ mà.
– Dạ thưa bà muốn đưa cháu đi phòng ngủ, hay là ở ngay đây?
– Ra thế, ở đây cũng có phòng à? Thế thì tiện hơn. Già rồi, dẫn trẻ con vào phòng ngủ, bất tiện lắm. Sợ thiên hạ nó….. Bọn quản lý phòng ngủ hay bắt chẹt, làm khó chúng tôi. Như tuần rồi, tôi dẫn một cậu bé cũng 15 tuổi vào phòng Hoàng Nguyên đường Nguyễn Cư Trinh. Viên quản lý đòi tôi phải cho hắn 10 ngàn, chưa kể tiền phòng. Cho nên nếu được làm ngay ở đây thì tiện quá. Số tiền phòng tôi
sẽ xin biếu riêng chị. Ba ngàn, được không? Cầm trước đi.
– Dạ cám ơn. Bà cho cháu nhiều quá.
Hoàng bước ra với áo sơ mi màu xanh lơ, quần tây dài màu đen. Tóc chải đàng hoàng, vòng tay chào lễ độ:
– Dạ, kính chào bà. Cháu là Hoàng. Còn đây là má cháu. Thưa bà, mình sẽ đi đâu, phòng ngủ nào?
Chị Lâm nói nhanh, đỡ lời:
– Không, con. Bà tính nghỉ ở đây, phòng của mẹ. Bà trả tiền phòng tnlớc rồi. Thôi con mời bà vô phòng, nghỉ ngơi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.