VN88 VN88

Đọc truyện ngoại tình 18+ hay nhất

Duy chỉ có một điều tụi mình khác nhau: đó là em chưa từng biết Đụ là “ăn tươi nuốt sống” nhau, rục chết trong nhau, rã từng mảnh vụn trong nhau. Em mê lắm mình biết không, Kiệt? Suốt đêm nay em cũng chưa đã cơn thèm. Đặt em xuống giường, cho em tận mắt, tận môi, hưởng cục gân dễ thương của anh một lần nữa. Em muốn anh phải nhìn em ăn nó, nuốt nó, thật dài, thật lâu….

Kiệt bế Diễm lại giường, rút cặc ra khói lồn em. Một giòng nước đục như hồ tuôn ngược ra, nhểu có giọt lên tấm ra giường màu hồng nhạt. Chàng banh háng Diễm ra ngắm. Máu hồng trinh màu nhạt loang loáng hai háng. Cửa mình Diễm đỏ tươi, tẩm đầy nước ! “Như cánh vạc bay” vẫn trôi lềnh bềnh trong ánh sáng mờ ảo clia hoàng hôn:…Kiệt không thể tưởng tượng được mình có đại phlic ngồi banh lồn một giai nhân diễm tuyệt ra mà ngắm. Đúng là lồn của một trẻ con mà có lông t Không nhịn được, Kiệt sà môi xuống, ngậm ngay hột le mà nút. Tay chàng bê hẳn cặp mông xinh xắn của Diễm, hổng khỏi mặt giường.

Diễm lại bay vào mênh mông. Say ngất trong cõi vô cùng. “Như cánh vạc bay” dẫn nàng theo hư vô. Còn cái sướng nào hơn thế nữa. Bởi vì không ai để ý, hoàng hôn đang tràn ngập gối chăn, giường nệm cửa Diễm. Nàng không muốn bật đèn lên. Cứ âm u như trong hang động, để tha hồ hướng lạc. Lưới Kiệt lại chui vào cái tổ ong nhó xíu Diễm mà quậy phá lần nữa.
Điện thoại đầu giường thình nnh reo lên. Sao có ai biết Diễm ở đây giờ này mà gọi. Để cho chuông reo đến lần thư tư, Diễm mới dè dặt bốc lên:
– Alô. Ai đó?
– Anh, Huy đây. (Diễm bịt điện thoại nói với Kiệt) Chồng sắp cưới của em, anh Huy. (Diễm nói với Huy) Anh đang ở đâu đó?
– Anh đang gọi cho em từ Singapore. Em khoẻ không?
– Sao anh biết em ở đây mà gọi?
– Anh gọi về nhà em. Mẹ bảo em đi học chưa về. Anh đoán là thế nào em cũng xuống nhà mới Thanh Đa, cho thợ trồng bông như em nói với anh tháng trước !
– Anh đoán tài thật. Em đang cho trồng tường vi dọc theo hai bên lối đi từ cổng vào. Giàn hoa giấy ngay hành lang….Bao lâu thì anh về lại Saigon?
– Có lẽ phải hơn tháng nữa, vì phái ghé Nhật và Hồng Kông. Em sẽ có rất nhiều quà. Nhớ em lắm. Học ra nhanh đi cho anh cưới về làm vợ. Ba mẹ anh thúc mãi đó….
– Hai năm nữa chớ bao nhiêu. Em cũng mong làm vợ cho rồi. Học hoài chán quá. Sáng đi, chiều về.
– Anh chẳng sợ gì ngoài việc lo em đẹp quá, sẽ cótrọc phú khác “cũm” tay trên. Ráng giữ cho anh nhen !
– Yên trí. Chả ai thèm ngó tới em đâu. Mà có thì em cũng phải chờ anh thôi. Mình đã ăn lễ hỏi rồi mà….
– Thế thì anh yên tâm. Thôi nhé. Anh phải đi meeting với các ông chủ đại diện sản xuất Honda. Hôn em. Bye !
Diễm đặt phone xuống, nằm sãi tay, thở ra:
– Hú hồn. Em cứ tưởng mẹ gọi chứ.
– Em nói dối là đang cho thợ trồng hoa, mà Huy tin hả?
– Em đã nói với anh là em phải chọn một anh nhà giàu dại gái. Vì em biết, tâm hồn em, nếu không lang chạ với anh, em cũng chẳng thể nào trung thành được
với chồng.
– Nói đến điện thoại, anh mới nhớ. Hôm anh đụ bà già trong phòng Hầng, có phải em đã giả giọng chị Hằng gọi cho anh không
– Ừ, đúng! Vì em ghen. Tại anh không để ý, không biết. Em đã yêu anh dày đến hai cuốn nhật ký. Em ghen luôn cả với chị Hằng. Em không muốn anh gần gụi ai hết, phải dành cho riêng em. Em mơ, em mơ đủ thứ. Thấy mẹ bú cặc anh, em vừa sướng, vừa ghen lồng lộn. Ghen như thể anh là của em chứ không phải của Lệ Hằng. Có tình yêu nào thông minh và sáng suốt đâu. Vì, hiểu được nó, đâu còn là
tình yêu. Em vừa dối với Huy, trong khi vẫn truồng trần ân ái say nồng với anh. Cũng như yêu anh, mà em vẫn nhận lời làm vợ Huy. Cũng như biết anh thuộc về Lệ Hằng, em vẫn cướp anh làm của riêng. Em mù lòa, tăm tối, dấn bước tìm cay đắng làm vị ngọt. Tìm đau thương làm hạnh phúc. Hình như thế, với em, mới quả là “tình chân thật”. Không có nó, em thấy đời vô nghĩa. Quả đất không còn khí thở.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.