Nói xong, Diễm hớp thêm một ngụm bia lạnh, ngả đầu vào lưng ghế salon màu tím, nhìn Kiệt bằng cặp mắt sầu mơ, mời mọc. Diễm dang hai bắp đùi ra, để lộ phần hạ bộ không có quần lót. Chòm lông lồn đen xám thu hút tức khắc cái nhìn của Kiệt. Chàng uống cạn ly bia như để lấy can đãm, đến quỳ ngay dưới đất, đối diện phần hạ bộ của Diễm. Mắt chàng đăm đăm như xoáy vào chòm lông ctia Diễm. Nàng dang rộng đùi ra, mắt nhắm mơ hồ, chờ đợi….
Kiệt đưa đôi hài cườm màu tím than khỗi chân Diễm, rồi nâng thân thương một bàn chân xinh xắn trắng hồng clỉa Diễm lên nhìn. Hình như cái đẹp thân hình này, tuổi nhỏ này, chưa phải để hưởng thú khoái [ạc Kiệt đam mê, tưng tiêu đưa bàn chân người đẹp lên mũi hôn nồng nàn, say đắm thật lâu, như hôn một đóa hoa. Chàng dùng lưỡi liếm thật nhẹ các kẽ chân.
Đầu gối Diễm rung bầng bậc.
– Em biết là chiều nay, em sẽ hiến anh cái ngàn vàng. ý nguyện của em là như thế, dù anh có là cánh bướm hút nhụy xong, bay đi. Mỗi người có một hy vọng để sống. Em đang bắt đầu chìm ngập vào hy vọng đó, Kiệt ơi ? Trời ơi ? Em chưa bao giờ thấy anh làm như thế với mẹ và chị Hằng ? Anh ngậm luôn các ngón chân của em nữa hả? Em đang thỏa hết ước mơ được viết bàng bạc trong nhật ký. Chết em, Kiệt ơi !