Hai gót chân Hằng chà lên chà xuống sóng lưng của Kiệt. Hai tay nàng có khi đập rầm rầm trên nệm giường:
– Anh là thằng khốn nạn, Kiệt ơi! Thọc lưỡi vô ngoáy em đã chết rồi, còn lấy tay xe hột le của em nữa, làm sao em chịu được. Từ từ thôi anh yêu ơi, em chưa muốn ra!
Bà Hồng không dám nhìn nữa vì chính lồn bà cũng đang bị nước nhờn ùa ra làm ướt nhẹp không những chiếc quần xì líp, mà luôn cả cái quần xoa trắng bên ngoài. Vì những gì Hằng đang hưởng, suốt một đời, bà chưa từng được chồng tặng cho. Bà cầm tay ông Hồng đi về phòng, cổi vội áo dài, quần dài, quần lót, nằm phành ra trên giường, kéo chồng nằm theo. Ông này chưng hửng:
– Kìa mẹ nó! Bà làm cái gì tôi chả biết gì hết. Tự nhiên rồi bà vội vã dắt tôi về phòng, truồng trần hết ra, rồi còn bắt tôi nằm theo, lột hết áo quần tôi ra…
– Ừ, tôi bắt ông phải làm như chúng nó. Từ ngày lấy nhau đến giờ, ông chả bao giờ bú lồn tôi, nhét lưỡi vào trong ấy mà ngoáy, còn phải lấy tay xe hột le nữa. Giời ơi! Trông thằng Kiệt, bồ con Hằng bú lồn, Trông con Hằng lăn lộn bên ấy, mà ông xem, lồn tôi ướt như đi truồng dưới mưa. Nhanh lên, ông phải quỳ xuống giường, banh háng tôi ra mà bú. Ông phải làm giống hệt chúng nó bên đó. Không có, tôi sẽ ngoại tình. Ông có bằng lòng không thì bảo?
– Bú lồn? Giời ơi! Lồn để đái, để đẻ. Ai lại cho mồm vào đó mà bú, bẩn chết đi mẹ nó à! Cho tôi xin đi!