Bà di cư vào Nam, Tường lại hát đài Pháp á và những sân khấu lớn Sàigòn. Bà đã làm giống hệt như thế hồi còn ở đất Bắc. Cho đến nỗi Tường phải động lòng, tự đi tìm gặp mặt cho được người đàn bà giàu có tên Mai thị Thám, Giám Đốc hãng giấy Trường Sinh ở Biên Hòa.
Bà Thám sướng, khoái ở chỗ, tiền đã dẫn xác Tường đến nộp mạng. Tường quá trê, chỉ 19. Trong khi con trai của bà đã 23. Đó là cái thú thứ hai. Bà Thám lén chồng, hẹn gặp Tường ở Hotel Palace tại Vũng Tàu. Cuộc tình đó kéo dài cho đến khi Tường, vì muốn đli sức phục vụ gối chăn với bà, mà phải nghiện thuốc phiện, và tiếng tăm trên Đài Phát thanh cũng như sân khấu, đã chẳng còn được ai để ý. Bà bỏ Tường khi anh chàng, hằng ngày, đứng vất vường ở các hẽm bán thuốc phiện ở Phạm Ngũ Lão hoặc khu Bình Khang của Bảy viễn Chợ Lớn, xin ăn, xin hút, thân tàn ma dại…..
Bà thích cảm giác lạ và mạnh. Một lần nữa, đi nghỉ mát ở Đà Lạt. Bà cùng người bạn gái cưỡi ngựa đi chơi vào rùng sâu, gặp một toán thượng mang gùi bán măng đang trên đường xuống phố. Trong đó có một chàng Thượng lực lưỡng, rắn chắc, đẹp trai. Bà chận lại mua hết măng, hỏi tên anh Thượng. Thế là bà mời anh chàng lên ngựa, cùng bà đi ngao du rừng núi. Trưa hôm đó, cả hai đụ nhau một bữa rung rinh Trời đất bên một giòng suối.