Bà Thám ngồi hết trở bộ này, sang trở bộ khác. Máu dâm trào lên, làm mặt bà hồng tía như miếng dưa hấu. Bà hỏi:
– Ở nhà, chị có con cặc giả nào không? Cho tôi mượn đỡ !
– Dạ không, em luôn luôn có củ cải để dành dưới bếp. Hể thèm là em thọc củ cải vô chơi. Chớ chơi chuối nó gảy ở trỏng hoài, sợ lắm. Nếu bà cần, để em xuống lấy.
– Vâng, cũng được. Cú cải cũng sướng vậy. Cho tôi mượn đỡ đi.
Lúc cầm cú cải đã rửa sạch, trở lên từ dưới bếp, chị Lâm thấy bà Thám đã thoát y nửa người, đưa chòm lông lồn muối tiêu dày rậm ra. Chị đưa củ cải cho bà xong, nói tiếp:
– Dạ, lúc nó liếm sạch hết nước lồn trên chôm lông, thì dùng hai tay tuột cái lưng quần em xuống nữa, ra khỏi người em. Tưởng cổi ra như vậy, xong nó sẽ bẹc háng mình ra mà đụ. Ai dè nó cứ đứng đó nhìn lồn em chết trân, bà ơi t Khi không nó chọc cho người ta thèm, rồi đứng đó ngắm lồn. Chịu không nổi, em tự động dang hai cái đùi ra thiệt rộng, để nó nhìn cho đã, may ra. Nó vẫn đứng đó xụt cặc. Có tức không. Em làm bộ mớ nữa, vờ nói với chồng, nhưng thực ra nói cho nó nghe:
– Mình ơi, em nhịn hơn bốn tháng rồi, biết không? Đi cho đã về cổi quần vợ, rồi đứng đó xụt cặt hả?
Hình như Hoàng biết em đã thức. Vì nếu ngủ mê, tại sao lại nhìn thấy nó đứng đó xụt cặc. Nó quỳ xuống cạnh giường, banh nhẹ hai bấp vế em ra. Chúi cái mỏ
vào bắt đầu liếm cái khe lồn đầy nước, rồi ngậm vào hột le nút.