Nguyên con cặc như đòn chả của anh Hoàng. đâm vào cái ót. Nước non bà tràn ra ê hề. Bà kéo mặt Hoàng xuống bắt nó nút lư(~i. Bà vẫn la, vẫn gào. Toàn thân bà nẩy lên, xệp xuống cả chục lần. Hoàng nắc, nhấm mắt nắc. Nắc như cái máy không linh hồn. Đít bà Thám bốc lên cao, rồi rơi xuống cái bịch. Nằm yên. Bất động. Như chết rồi. Tay chân buông lỏng ra. Bà ngoẻo đầu thở ầm ầm. Mắt mở
không lên. Một con trâu cái vừa bị hạ.
Phía ngoài phòng, cũng có một con trâu cái khác đang nằm ngửa, chàng hảng hai đùi. Củ cải lút tận trong sâu. Mắt thì nhắm. Miệng thì thào cái gì nghe không rõ. Chỉ nghe điệp khúc thê lương: chết má rồi con ơi !
Hoàng vẫn để cặc nằm trong lồn bà Thám. Hắn chống tay nhìn rõ gương mặt bạnh, mập nhờ bơ sữa. Cặp mắt lá răm dâm đại sư tổ Bồ Đề. Bà chưa lai tỉnh. Khiếp quá. Trận đánh phá Trời mây. Khói súng mịt mù. Không còn ai nhận diện được kẻ thù bé như cháu nội. Quê hương Bùi Chu có anh nào địt hiện đại địt tân tiến, địt vượt chỉ tiêu như nhỏ Hoàng Khánh Hội này không? Tài không đợi tuổi. Đúng là Phù Đổng Thiên Vương!
Bà Thám muốn hé tý mắt nhìn, nhận diện cho rõ danh tài 15 tuổi, mà mở mắt không lên, Nó trĩu nặng ngàn cân. Bé Hoàng hạ mặt xuống, cũng rất nghề nghiệp, dùng mũi hôn cál má phịnh láng, hồng của bà Thám. Nằm dưới, bà cảm động quá. Bà còn nghe hai bàn tay Hoàng ôm tóc bà, và đặc biệt, cặc Hoàng clỉi lên, nhúc nhích trong âm đạo, như gõ cửa, gọi bà thức dậy, làm tiếp một cối nữa. Bà Thám thều thào:
– Em hãy còn mệt quá bố ơi! Chưa bao giờ em xuất nhiều như buổi nay. Em tưởng là trận mở màn phải kéo dài được hơn một tiếng chứ. Hãi hùng quá. Cố nhín mà không được….