Chị Lâm gục đầu xuống. Sự thật não nề đó chị không dám nói ra, nhưng Hoàng đã huỵch toẹt. Xấu hổ quá, nhưng chị cũng không sao nhịn được sự thèm khát xác thịt.
– Thưa má khỏi. Má ở nhà lo cho em Lan. Để con đi làm.
– Làm gì con?
– Làm nghề cl.ỉa anh Bình.
– Nghĩa là con đi ngú với mấy bà lớn tuổi để kiếm tiền?
– Bình làm được thì con cũng làm được! Mà con nghĩ: khả năng của con có thể kiếm nhiều hơn Bình gấp mấy lần.
– Sao con biết ?
– Hừm. Con đã vài chục lần nhìn lén cảnh Bình làm tình với má. Tầm thường quá. Bà nào, dù dâm nhất gặp con, nếu họ không thua, không quỳ lạy, con không ăn tiền.
Chị Lâm để chén cơm xuống, há to mồm nhìn thằng con:
– Hoàng. Con còn nhỏ lắm. Phải lo học. Đừng làm đĩ đực.
– Cũng vậy thôi. Con phải giúp má nuôi em. Hình như ba con chẳng còn trách nhiệm gì nữa với gia đình. Má đừng lo, con vẫn đl học. Có làm nghề này, nhiều lầm, con chỉ tốn vài tiếng một ngày. Con đã thử rồi.
– Hả? Con đã thử rồi? Với ai, hồi nào?
– Với bà Tám Xích, chủ vựa hột vịt Cầu Ông Lãnh. Bà Sáu Dơi, chú vựa trái cây. Và bà Tư Vuông, vợ thầy thuốc Bắc cùng xóm. Cả ba bà đều có chồng, và đều muốn ngoại tình. Rất dâm. Con đã ngú với họ, mà chẳng mất tý sức nào cả. Nhờ có thuốc gia truyền của bà Vuông cho, dai lắm.
– Hèn chi lâu lâu, bà Vuông ghé qua, hỏi thăm con có ở nhà không, mà má đâu có biết. Mấy bà này còn lớn tuổi hơn má nữa.
– Con không cần. Con chỉ cần tiền. Mình phải ra khói chỗ xóm nghèo, nước đọng này.