Trong kia, thằng Hoàng tự do hơn, với thế giới riêng tư, với tưởng tượng riêng tư. Nó đang đụ với một bà trong mộng:
– Ngồi lên mình con đi. Đó, banh lồn ra, cho cặc con vô. Rồi nắc mạnh đi. Đụ mạnh đi. Đã quá thím ơi! Con sắp ra nè. Nhìn, nhìn, nhln cho kỹ. Thấy chưa?
Chị Lâm lại ghé mất vào. Những tia nước hồ loãng phọt ra te tua từ đầu cặc Hoàng, bấn vung vải xuống chiếu, xuống mền. Đó cũng là lúc lồn chị đạt tuyệt sướng, cũng bung mạnh ra những giòng nước nóng hổi, déo nhẹo. Sướng quá, chị la lên, dù nhỏ:
– Tôi cũng ra nè. ôi nhiều, nhiều quá, nhiều quá…
Không ai thấy Hoàng cười thoả mãn không thành tiếng. Nửa tiếng sau, chị dọn cơm, vờ gọi Hoàng:
– Bớ Hoàng. Dậy ăn cơm con. Nglỉ gì mà dữ vậy Hơn 12 giờ rồi con. Ngú nhiều học u mê à.
Hoàng tròng vội cái quần đùi, ra khói phòng, xuống bếp đánh răng, rửa mặt qua loa, vờ vịt làm như còn đang say ngú. Nó đang đóng kịch trong kịch! Vì mười mươi, nó biết chắc lúc nãy chị Lâm ngồi ngoài kia !
Chị Lâm cũng kịch trong kịch, vì chị biết Lâm có nghe tiếng chị lỡ rên quá lớn, lúc chị đang ra:
– Ăn cơm đi con. Ráng ăn nhiều nhiều. Dạo này má thấy con hơi gầy đó. Thứ bảy thì rủ bạn đi đá banh, lội bơi cho nó nở nang, cho bự con, gái nó mới chạy theo chớ !
– Người con gầy như vầy, mà gái cũng theo rần rần.
– Xạo quá đi Gái theo mà, mới xáp vô có mấy tháng, con Ngọc nó bỏ đi lấy chồng mất tiêu. Hẹn trốn chồng lại ngoại tình, mà rồi cũng chẳng thấy. Xí, vậy mà gái theo rần rần. Đắc đào, con đâu có thức dậy, “ấy ” một mình, cho…mệt. Bần tùm lum ra chiếu.