Rồi họ đổi kiểu. Mẹ Hoàng lên ngồi quàng qua mặt của Bình. Bà chống hai tay, trịn lên mặt Bình, bất Bình bú. Thánh thần ơi, coi có chừng đó mà em sắp bị ra trong quần. Dâm lấm Ngọc ơi. Bả “đụ” cál lưới clỉa thằng Bình. Xong bà tụt xuống, cho cặc thằng Bình vô lồn, ngồi nhắp, đụ thật lâu. Thang Bình chịu không nổi la to: Chị Lâm ơi, em ra, em ra, xuống ngậm mau, không nó xịt vô lồn chị bây giờ.
Bà già ngậm lẹ cặc Bình. Nó bấn ra thì em không thấy. Chỉ thấy bà già nhắm mắt nuốt ừng ực. Ngoài này, chịu không nổi, em tự tay xụt mạnh cặc mình, và cũng bắn tùm lum vôn vách, mệt không tả nổi. Con Ngọc hỏi:
– Lộn đầu bú là sao?
– Thì, thì lộn đầu lại bú, chớ làm sao. Hỏi kỳ cục quá!
Thằng Hoàng vờ giả ngu, không biết diễn tả, để dụ cho con Ngọc cổi đồ, làm thử.
– Lạ quá há ! Mà làm vậy có sướng bằng kiểu tụi mình không?
– Ai mà biết được. Nó bú chớ phải em bu đâu mà chị hỏi.
– Ưm, nói nghe thèm quá à ! Ướt bà nó cái quần lót rồi.
– Hay là, hai đứa mình làm thử kiểu đó xem sao, chị.
– Nhưng rúi bà già về, rồi lại mặc quần trốn không kịp như tuần rồi, mất hứng. Chơi như vậy, nhịn thèm sướng hơn.
– Không đâu. Bã đã đi xóm, là tới chiều tối mới về. Làm đại đi. Chấc sướng lắm à chị Ngọc.
Con Ngọc ôm nút lưới thằng Hoàng một chặp, rồi nói:
– Khôn thấy mồ à. Nhó thua người ta, mà lần nào lại chơi cũng kiếm chuyện đòi hỏi đlỉ thứ. Tuần rồi thì đụ, tuần này thì bú…
– Tại cái kiểu bú này hấp dẫn, nên em muốn chị em mình thử.
– Hoàng cổi quần chị đi. Chị làm biếng quá à.