Hoàng cúi xuống lần nữa, nhìn con cặc ngổ ngáo cl.ia mình đang giật bưng bưng. Hắn nắm chặt lấy, ngửa mặt lên Trời nhăn rúm lại, thảm thương, như muốn khóc. Mẹ nó gào thêm:
– Đụ má Bảy ! Bảy không lại thì em cho thằng nhô này nó đụ. Cặc nó đâu có thua gì cặc anh. Nó đụ em tới chiều, tới mai cũng không ra nữa, Bảy ơi ! Em muốn nó chơi tới bao lâu cũng được. Ôi, mỏi tay quá. Mà….không….Bảy ơi, em thèm cặc thiệt ? Phải có . anh đè lên em mà nấc, mà hẩy. Còn thằng nhỏ này, vô tri vô giác, mói tay quá Bảy ơi….
Một lần nữa, thằng Hoàng nhắm hít mắt lại, cắn môi, không cho câu nói táo bạo của nó suýt phun ra. Hắn lại bóp cứng con cặc, và, từ hai khoé mắt Hoàng, ứa ra hai giột lệ . Hai giọt lện như hai giọt máu ứa từ đường dẫn tinh, trào xuống, chận Hoàng lại míu Hoàng lại ngoài vách tường gỗ, không cho nó chạy bung vào….
Trong kia, mấ nó nằm sấp, quỳ gối. Tay luồn xuống phía dưới, vẫn cầm trái chuối già tự đụ, và rên như giặc dậy:
– Bình, đổi kiểu đi em ! Kệ nó, ai chửi chị nghe. Hả, em đáng tuổi con chị hả? Rồi sao? Bộ em không có cặc hả? Bộ em không thèm đụ hả? Trai lớn lên phải đụ chớ. Đó, đụ kiểu này người ta gọi là kiểu Chó Đéo. Nhấn hết vô đi em. Mười bốn, mười lăm gì, mặc kệ ! Hể thèm là cứ qua đây, chị cho. Bình ơi, đụ cho lâu nhen. Chị ra mặc kệ chị. Em cứ thong thả đụ tới chiều cũng được. ảnh không lại thì chị với em
ăn nồi càri, rồi vô đụ tiếp !