Chung chung thì đó là lối thủ dâm thông thường nhất. Riêng em, em hay dùng bông gòn, nhúng nước, xong bóp nó lại cho ráo. Nấn cục bông hơi giống giống con cặc. Thế là hằng đêm, sau khi chà hột le một hồi, là em bỏ cục bông gòn vô đụ. Em mà đã đụ thì phải lâu cả tiếng mới ra. Mình tha hồ nghĩ tới những thằng con trai nào mình thích ….
– Có khi nào em thli dâm mà tưởng tượng là mình đang đụ thằng con nít không? Ví dụ thằng Hạnh 12 tuổi nào đó….
– Sao anh hỏi câu ngay chóc vậy ông Thần. Em có cái tính thích sống với những giấc mơ. Giấc mơ thường đẹp hơn sự thật. Cho nên mỗi lần thủ dâm là em gọi tên những nhân tình đã cùng sống với em trong mộng….Có một lần được đi phố, xuống chợ mua trái cây. Bỗng em đứng chết sửng ở hàng bà bán chôm chôm. Tay em vờ lựa, nhưng trí óc nghĩ vẫn vơ: trái này mà để ngay cửa lồn, chà chà, hay
đút vô đụ chắc là sướng tuyệt trần? Thế là em mua nửa ký. Ăn một ít, còn lại khoảng 8,9 trái. Em rủ con bạn ra góc vắng, tặng cho nó hai trái và đưa sáng kiến
thú dâm mới lạ cho nó biết.
Không tưởng tượng được cái sướng tuyệt vời của đêm đó. Chôm chôm, gai rất nhiều, mà mềm mại. Nó làm đủ sướng, nhưng không gây thương tích. Em ra hết ba lần, đến gần một giờ sáng mới ngủ. Sáng ra, gặp nhau ở phòng ăn, con bạn hôm qua tuyên truyền thế nào mà cả lũ tám chị, nhô nhô lại đòi xin em cho chôm chôm. Em chỉ còn năm quả, dành lại một. Bốn trái kia, em tặng họ để chuyền nhau mà hưởng. Chơi riết phát ghiền. Đến mùa hết chôm chôm, tụi em buồn như những tàu lá héo.
– Trong số những người đã đụ em, ngoài Philip 17 tuổi có còn ai bé con, nhỏ tuổi hơn Philip không?
– Làm sao có được? Thèm lắm, mà phải nhịn ! Bỏ dạy, đi lấy chồng. Chấm dứt những mối tình lãng mạn. Cho đến khi gặp Kiệt, rồi…đến anh. Tuổi này rồi còn mong gì có cơ hội được ngủ với trẻ con như trong những giấc mơ? Thôi anh, được như vầy là Thiên đàng rồi. Đừng nhắc tới chuyện xưa, nghe thèm muốn chết được….
– Thèm gì? Có phải thèm những cậu bé không?
Hồng dúi dúi cái mặt vào cổ Lâm, im lặng. Hồng đang miên man trôi về dĩ vãng một lần nữa, khi còn dạy.
– Em không nói, nhưng anh biết là em đang thèm đụ một cậu bé. Có phải không? Nói thật anh nghe.
– Em lạy anh đó Lâm ! Van anh đừng nói đến những nổi thèm chảy nước miếng đó nữa. Bốn mươi hai rồi, còn gì nữa mà mong? Xa rồi, thời đẹp như mơ…như mơ….