VN88 VN88

Chơi út lượm rất là sướng cu – Truyện 18+

Chi bước tới, tay vung lên, cô gái ôm mặt rú lên hãi hùng cũng không né tránh được cái tát thứ ba. . . Cô rên rỉ: Bà. . . Bà làm ơn cho tôi về. Tôi không biết. . . Tôi không biết gì hết. . . Xin đừng đánh tôi”. Chi Nghĩa cười lớn: “Cho cô về à? Cô chưa đụ được chồng tôi mà. . . Tự cô theo ảnh về đây hay ảnh ép buộc cô về đây”‘ Quay sang chồng chi hét: “Anh dọa nạt bất cổ về đây pllải không?”
Anh Nghĩa lắc đầu: “Anh không có ép. Anh rủ cổ về và cổ cũng muốn về nữa”. Chi Nghĩa nạt: “Anh đừng có chối. Anh tưởng qua mắt được tôi sao?”
Quay sang cô gái chi hất hàm: “Sao? ảnh có ép cô về đây không? Hay tự cô theo ảnh?” Cô gái hãi hùng nhìn chi Nghĩa rồi lại nhìn anh Nghĩa rồi lại
nhìn chị Nghĩa ấp úng: “Tôi không bièt. . . ảnh. . . . ảnh ép tôi về đây’. . Chị Nghĩa phóng tới hai tay tá lia lịa vào mặt anh Nghĩa. Miệng chửi rủa tơi bời:
Đồ nói láo. . . Đồ khốn nạn. . . Đồ bẩn thỉu. . . Đồ chó đẻ. . . ” Anh Nghĩa luống cuống tránh né, miệng cãi nhưng chị Nghĩa đâu có thèm nghe. Dạng chân đứng chị ra lệnh cho anh: “Anh đã dẫn con nhỏ này về. Bây giờ anh phải đụ nó cho tôi coi mới được”. Chị bảo Minh Hạnh: Bây giờ tôi cho cô đụ chồng tôi đó. Đụ không khéo là có chuyện nghe”. Minh Hạnh kinh hãi nhào ra cửa. Chị Nghĩa hét: Anh giữ nó lại cho tôi”. Anh Nghĩa nghe lời vợ, phóng lại ôm cô gái, nắm hai cánh tay giật ngược lại đằng sau. Chị Nghĩa bước lại, nắm hai đầu vú của Minh Hạnh nghiển răng vặn tréo lại Minh l’lạnh khóc nức nở lập bập: Tôi lạy bà. Bà tha cho tôi. . . Bà cho tôi về. . . Tội nghiệp tôi. . . ” Chị Nghĩa hừ một tiếng. Chị bước lại ngăn bàn lấy ra một ltrỡi dao găm sáng quấc. Cho ltrỡi dao sắc lạnh lướt lên má Minh Hạnh, chị gằn giọng: Cô phải để cho chồng tôi đụ cô trước mặt tôi, còn không là tôi thọc huyết cô ngay. Đụ xong tôi cho cô về Chi hất hàm bảo anh: Đem Minh Hạnh lại giường. Anh đụ kiểu nào mới lạ cho tôi xem cho đã con mắt tôi coi. ” Trên cành me tụi tôi nhìn nhau nín thở. biết là giai đoạn chính khốc liệt sắp diễn ra. Tội nghiệp cô Minh Hạnh một con mồi cho hai ngtrời quần thảo. Anh Nghĩa dìu Minh Hạnh lại giường, nàng lả đi như một xác chết. Anh Nghĩa cởi hết quần áo Hạnh, để nàng nằm dạng chân trên giường. Chị Nghĩa bước lại ngó rồi phê bình: “Lông lồn đẹp, quăn, nhưng hơi ngấn”. Chị bước lại ngồi dạng chân trên ghế bảo chồng: “Anh bú Minh Hạnh đi, bú cho khéo. Minh Hạnh quằn người sống động lên coi nào, đừng để nàng nằm như xác chết chưa chôn trông chán quá đi”.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.