VN88 VN88

Chơi út lượm rất là sướng cu – Truyện 18+

Ðúng bảy giờ rưởi tôi đã có mặt trước nhà dì của Lài, thấy tôi mặt Lài sáng rở con nhỏ cười thật dể thương, nó nghiêng nghiêng đầu sửa giọng như bà thầy bói nói :
– Sáng nay tôi thấy mặt cậu vui lắm chắc chắn cậu sẽ đậu.
Trước nụ cười và cử chỉ thật duyên dáng của Lài, tôi bổng nổi hứng diểu lại :
– Cô làm ơn coi tay coi tướng dùm tôi thử xem năm nay tình duyên của tôi ra sao ?
Lài cũng không vừa nó làm mặt nghiêm tỉnh bơ nói :
– Năm nay tình duyên của cậu vui vẻ lắm, vừa đỗ đạt xong là sẽ tiến tới hôn nhân ngay, người vợ tương lai của cậu cũng là người cùng xứ và hết lòng thương yêu cậu, cô sẽ sanh cho cậu 6 trai và 6 gái.

Nghe Lài nói vậy tôi sung sướng qúa vì nghĩ trong bụng chắc Lài ám chỉ người vợ tương lai đó là Lài. Nghĩ vậy nên tôi hớn hở hỏi tiếp :
– Cô có thể cho biết hình dáng người vợ tương lai của tôi ra sao không ?
Lài vẩn tỉnh bơ :
– Thì cậu đã biết rồi cậu bắt tôi tả làm chi nửa ?
Tôi khoái qúa nhưng muốn chắc ăn hơn nên vẩn cứ cố hỏi :
– Thiệt tình tôi không biết mà, xin cô cho biết đi. . . . . . . . .
Thấy tôi cứ cù nhầy hoài Lài cười hóm hỉnh nói :
– Cô đó người không được cao mấy, tướng tá đầy đặn tóc để xỏa ngang vai, nói năng hơi vội vả nóng nảy.
Nghe tới đó tôi tá hỏa vì biết rằng Lài đang ám chỉ Mận, tôi lúng túng đang tìm cách để chống chế và cải chính về vụ này thì Lài đã cười ngất :
– Thì chuyện của Lượm với Mận ở trong làng mình ai mà không biết, bộ tôi nói trật hay sao mà Lượm muốn cải ?
Nói rồi Lài cười như trẻ thơ, cười chán rồi Lài nói :
– Thôi không dỡn nữa tụi mình đi lẹ lên, chắc giờ này bảng kết qủa đã dán rồi đó.
Hai đứa tôi rảo bước đi gần nửa tiếng thì đến trường, tới nơi đã thấy khá đông học sinh và phụ huynh đứng chờ ở sân trường mặt người nào người nấy lộ vẻ lo lắng bồn chồn. Chờ đợi khoảng nửa tiếng thì thấy trong văn phòng nhà trường bưng ra tấm bảng dán dầy danh sách học sinh trúng tuyển. Tất cả học sinh đứng rải rác quanh sân trường không ai bảo ai đều xúm lại quanh tấm bảng như đàn ruồi bu vào cục đường, thấy vậy Lài hối tôi nhào lại sớm để xem kết qủa. Phải vất vả lắm tôi mới chen vào được tới gần bảng và vui làm sao khi thấy tên tôi và Lài cùng có trên bảng, tên Nguyển thị Lài số báo danh 750 và Trần văn Lượm số báo danh 759 chỉ cách nhau có mấy dòng. Tôi vội nhào ra cho Lài hay kết qủa, Lài đã nhảy lên vui mừng như con nít và tụi tôi đã quên hết tất cả hai đứa cứ nắm tay mà nhảy lên reo hò mừng rỡ. Phản ứng tự nhiên tôi không biết đã ôm Lài hồi nào và nó cũng như quên hết xiết tôi thật chặt trong vòng tay. Ðâu chỉ một lát sau Lài tỉnh lại nó từ từ gở tay tôi ra và nói :
– Lài muốn xem thấy tên mình trên bảng kia, Lượm ráng chen vào cho Lài theo với.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.