Tuổi thơ ấu của tôi chấm dứt từ ngày tôi và Lài khăn gói qua Vĩnh Long nhập khóa sư phạm, những buổi trưa bốc lửa ở căn gác trọ, những buổi tối rực tình ở chòi vịt bây giờ đã trở thành kỷ niệm tuổi thơ. . . . . Những hai Hường , be Huê, chị Tân Huê, Mận, cô giáo Cúc bây giờ chỉ là những đoạn phim củ trong ký ức. Trước mắt tôi lúc này chỉ có Lài và trong trái tim tôi cũng chỉ có Lài. Tuy yêu Lài thật sự, đầu óc tôi luôn nghĩ tới Lài nhưng con người tôi sao thật lạ nó vẩn luôn luôn đòi hỏi và luôn muốn có những đồ chơi mới. . . . Bởi vậy cứ một hai tháng không có cái lồn mới là tôi chịu không nổi lại lần mò đi tìm cho bằng được để thỏa mản rồi trốn chạy trở về với Lài.
Trong những người đàn bà mà tôi tìm tới trong thời gian đó là chị Hồng y tá làm ở bệnh viện tỉnh, phải nói chị Hồng là một mẩu người đàn bà đặc biệt không bao giờ nghĩ tới chuyện lập gia đình mà chỉ luôn đặt thú vui xác thịt lên hang đầu trong cuoc sống. Tôi quen chị Hồng trong lần đi khám sức khỏe để lập thủ tục nhập khóa sư phạm ở bệnh viện tỉnh. Hôm đó là lần đầu tiên tôi đi khám tồng quát nên long ngóng không biết gì cả, khi chị Hồng hối tụi tôi cởi hết quần áo để đi bác sĩ khám thì mấy thằng tụi tôi thằng nào thằng nấy mặt đỏ gay, lung túng chỉ cởi áo thôi chứ không dám tụt quần xà lỏn xuống. Tới khi chị Hồng nghiêm trang nhắc nhở lần chót, tụi tôi mới chịu thoát y hoàn toàn. Cả một lủ trần truồng như nhộng cười rúc rich với nhau, đứa này nhìn đứa khác tồng ngồng thấy mà tức cười trước khi từng đứa lần lượt vào phòng bác sĩ tụi tôi đã được chị Hồng duyệt xét qua. Khi tới phiên tôi sửa soạn vào phòng bác sĩ chị Hồng nhìn trân trân vào con cặc kỳ cục của tôi, tay chị ghi tên tuổi của tôi vào hồ sơ mà mắt cứ liếc nhìn thằng nhỏ cong cong xù xì của tôi hoài làm tôi ngượng chin cả người. . . . . . . . . . . . . . . . .