Cả buổi chiều và suốt buổi tối hôm đó tôi như người mất của ngẩn ngẩn ngơ ngơ, con cu thật kỳ cục nó cứ cứng ngắc hoài không chịu xuống.
Ấm ức rạo rực đâu cũng cả tuần lễ sau tôi mới có cơ hội để thoả lòng mơ ước. Hôm đó là ngày Chủ Nhật, từng sáng sớm ông bà Tư đã thức dậy để sửa soạn lên tỉnh ăn cưới một người cháu gọi ông Tư bằng chú. Ông Tư hôm đó lên đồ lớn, bà Tư thì mặc áo dài bông đỏ, nhìn hai người thật sang khác hẳn thường ngàỵ Chị ba Huê và tôi cũng thức dậy sớm để tiễn chân ông bà. Khi bước chân ra cửa bà Tư còn dặn dò:
– Thằng Lượm mày ở nhà coi chừng chị ba giùm chú thím, chiều chú thím về. . .
Khi ông bà Tư đã đi rồi, nhà trống trơn chỉ còn lại hai đứa tôi thôi. Muốn quá chừng rồi mà chẳng biết làm cách nào để nhập trận. Nghĩ tới nghĩ lui chẳng tìm ra phương cách nào, trong khi chị ba thì vẫn tỉnh bơ nằm im lìm trong phòng hoài. Đang xà quầng xà quầng chưa biết tính sao thì thằng Tú bạn học của tôi tới rủ đi coi đá gà ở cuối xóm. Nghĩ trong bụng chắc chị ba không chịu nên mới êm re ở hoài trong phòng như vậy nên tôi sửa soạn theo thằng Tú ra đi. Khi tôi ló đầu vào của phòng chị ba, định nói cho chị biết tôi đi coi đá gà thì chị có vẻ giận hờn, chị nói:
– Nhà không còn ai mà em củng bỏ chị đi, thôi ham đá gà thì đi đi, tui không cần đâu.