Tôi nhìn quanh quất không thấy bà Năm Hớn đâu cả nên mạnh dạn nói chuyện với Hiền và phụ Hiền lựa vải. Sau khi mua vải xong tôi dẫn Hiền lại cửa hàng bán sơn ở cuối chợ để mua sơn và cọ lông. Sau khi mua đầy đủ các thứ cần thiết Hiền
hối tôi ra bến xe để về lại làng. Để hoãn binh kéo dài thời gian ở quận tôi bèn than đói và đề nghị Hiền vào tiệm hủ tiếu ba Tàu ở góc chợ ăn. Sau một giây ngần ngừ Hiền gật đầu không nói nănggì lẵng lặng đi theo tôi vào tiệm hủ tiếu. Ngồi trong quán tôi thấy Hiền thật đẹp, cử chỉ, cách ngồi, cách ăn của Hiền thật chững chạc và tỉnh táo đầy vẻ tự tin khác hằn với Mận và Lài, hai cô bé này đi giữa đám đông hay ngồi ăn trong quán tiệm thường tỏ ra e dè, ngượng ngập lúng túng thiếu tự nhiên. Sau khi ăn xong tôi nhìn đồng hồ thấy mới chỉ có mười một giờ nên kiếm cách giữ Hiền lại và đưa Hiền về nhà ông Tư. Hồi đau Hiền không chiu đi nhưng sau nghe tôi nói chỉ ghé một chút rồi đi ngay nên Hiền miễn cưỡng đi theo. Nhà ông bà Tư buổi sáng không có ai ở nhà cả, nên tôi dẫn Hiền hiên ngang đi vào nhà như nhà của mình vậy. Tới trước cửa Hiền có vẻ lựng khựng không muốn vào nên kéo tay tôi dừng lại nói:
– Thấy ghê quá à Lượm, nhà người ta mà mình vào làm chi?
Tôi vội vàng trấn an:
– Nhà ông bà Tư bây giờ khôngcó ai ở nhà hết, ông mắc ngoài đồn, bà bán ngoài chợ, nhà trống trơn không còn ai cả Hiền đừng sợ.
Chơi út lượm rất là sướng cu – Truyện 18+
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165