Những ngày kế tiếp tôi bi lạc vào mê hồn trận. Tôi không ý thức đựợc thời gian. Ban ngày cùng họ đi ăn chơi, thăm mọi thắng cảnh mà ngtrời tôi nhẹ bỗng, chân bứớc lâng lâng. Hễ có tí thì giờ nào là mắt tôi xụp xuống ngủ bù. Nhtrng cứ tối đến là mắt tôi lại ráo hoảnh. nhìn những thân hình liêu trai yêu mị chờn vờn trước mặt, những đòi hỏi dục tình lại ngổn ngang chổi dâv. Tôi hôn, tôi bú, tôi đụ đến tê mê cảm xúc. Tôi tưởng mình như một đấng quân vương vĩ đại. một vị thần tối cao của tình yêu đang ban phát rộng rãi, gieo ơn mưa móc xuống cho đám phi tần, đám đàn bà hèn mọn đang đói đụ khát tình.
Trời Đà Lạt ẩm ướt. Ngoài phố tiếng người gọi nhau ríu rít, những bước chân đập dồn dưới ánh điện vàng. Trong những bộ quần áo mùa lạnh. những mảnh áo mímteau. pardessus. khăn lạnh quần cổ thiên hạ rủ nhau đi tắm nước nóng. Qua
khung cửa kính, cửa chớp mờ đục, tôt thấy nhũng hàng thông lao chao. uốn lả theo tiếng gió rít. Tôi hạnh phúc biết bao. tôi có phước biết bao trong ngôi nhà sang trọng. lrong càn phòng ầm cúng có tiếng lửa tí tách reo vui. chung quanh
mình có những tấm thân vệ nữ sẵn sàng bốc lửa đốt tôi thành bụi. Tôi là Út Lượm lạc lối đào nguyên, và Út Lượm bảnh lắm cứ miệt mài giao hoan với bầy tiên nữ. chẳng còn thiết gì đến lối về trần.
– Này. làm gì mà ngồi thừ người ra vậy?