Tôi đứng dậy theo chị Thu Hà sang phòng khách. Chị Thu Hà đã mở nhạc cho tôi nghe trước khi chị trở về. Ngồi một mình trong phòng khách tôi nôn nóng trong lòng không biết mấy mợ này bày trò quỷ quái gì đây.
Đang suy nghĩ lung tung thì Lan xuất hiện miệng cười thật tươi nói:
– Mời hiệp sĩ đứng dậy và sửa soạn ra chiến trận.
Tôi đứng dậy theo Lan đến một phòng khá lớn. Vừa bước chân vào phòng là đã nghe mấy bà nhao nhao lên dặn nhau:
– Phải làm đúng như đã bắt thăm nghe. Không được ai phá ngang hết đó.
Tôi quýng quáng chẳng biết họ sẽ làm gì thì mấy dâm nữ nhào tới đè tôi ra vần như vần củ khoai. Tôi y như con kiến. . . Con kiến đi kiện củ khoai. Tôi đâu có thèm kiện ai. Tôi còn khoái chí tử nữa.
Chị Bạch Diệp cất tiếng hối. . . Họ đẩy tôi ngã bổ ra giường, bò nhổm 4 vó như họ đã bắt thăm.
Chị Thu Hà đứng dí sát lồn vào mặt tôi cho tôi bú. Lan cưỡi tôi, ngồi chà chà môi lồn và mòng đóc trên sống lưng, xương gáy tôi. Xuân và chị Bạch Diệp lòn đầu dưới bụng tôi, người bú vú, người bú cặc. Chị Minh Nguyệt bành lỗ đít tôi ra, cho 2 ngón tay vào mà thọc. Chị Thanh Quang quỳ sau hai chân tôi, tay nâng hai trứng dái, ngậm trong miệng rồi nhả ra, roi nút, rồi liếm, ôi thôi. . . tôi muốn chết. . . thần kinh tôi thác loạn, thần hồn lôi đão điên. Họ thích thú sống loạn yêu cuồng với tôi suốt đêm. Tôi xuất đến 5, 6 lần. Bảy giờ sáng tôi lăn ra ngủ như chết mặc kệ cho họ bú mút, chọc quê khều móc, con cặc của tôi vẫn dịu dàng nằm sát một bên bụng, cùng tôi chìm trong một giấc ngủ bình yên vô tội.