Lan thầm nghĩ :
– Mày ngu quá nhỏ ơi! Mày trói tao ngồi chết trân như vầy làm sao mày cắm dương vật của mày vào trong cửa lồn của tao cho được. Mày phải tự làm lấy hay là phải cởi trói cho tao. Tao sẽ giúp mày…
Vừa nghĩ thầm, miệng Lan lại ú ớ không thể nào nói được. Nàng chỉ còn biết trố mắt ra nhìn thẳng vào khuôn mặt của “thằng ăn trộm”, làm cho nó hoảng kinh hồn vía, vội quay đầu dấu mặt đi. Nhưng làm như nó cũng hiểu được những gì Lan đang nghĩ trong đầu. “Nó” thò một bàn tay xuống dưới, nắm lấy cái đầu con cu, lách nhanh vào giữa hai bên mép lồn, trong khi Lan, làm như vô tình, nàng vội bẹt nhanh hai bắp đùi ra xa hơn tí nữa. Con cặc với sức đầy vội vã của “thằng ăn trộm , đã lún sâu trong cửa mình của Lan. Nó ngồi trên đùi của Lan mà nấc thật nhanh, thật mạnh, nấc đến nỗi nô đầy cái ghế bốn chân mỏng manh từ từ nhích sát mãi vào chân tường. Nó húc tới húc lui cuồng loạn đã khá lâu làm cho cái lỗ lồn của Lan nở ra cương cứng, nước lồn vãi ra từng chập, tràn hắn ra trên mặt ghế làm lép nhép dưới hại cái bờ mông. Toàn thán Lan như muốn run lên từng hồi trong cái vòng dây đang bị trói xiết tiếng rên giao cấu đầu đời của Lan thoát ra ấm ứ bên trong cổ họng. Nàng nhắm nghiến mất lại mà hứng chịu lấy “cái thú đau thương”.