VN88 VN88

Búp Hoa Non mơn mởn cảm giác thích – Truyện 18 +

Anh Trung quay đi để dấu thật nhanh nét đắc ý vừa thoáng hiện trong tia mắt. Anh từ tốn nói để Quỳnh yên tâm:
– Em nói vậy, anh đâu dám đòi hỏi xa hơn. Vậy chúng ta bắt đầu, em hãy ráng tự nhiên ngồi yên theo đúng như cách thức anh sắp xếp để vẽ theo những góc cạnh. Anh Trung tiếp :
– Đây… Em hãy ngồi yên trong tư thế này, tầm mắt của em hãy nhìn vào xa xăm phía trước, ngực phải hơi ườn ra trong lúc hai cánh tay đặt nhẹ ở trên đùi. Mái tóc thì Quỳnh xỏa ra như vậy là lã đẹp lắm rồi. Đại khái là vậy. Bây giờ anh vào nhà trong để lấy màu và cọ ra, chúng ta sẽ bắt đầu.

Khi anh Trung đã chuẩn bị pha trộn sơn màu, cọ vẽ tất cả đâu vào đó thì anh bảo Quỳnh :
– Quỳnh hãy cởi hẳn áo ra dùm anh đi rồi sửa lại thế ngồi giống y như lúc nãy anh đã chi.

Mặc dù quỳnh ngượng đến chín cả ruột gan trước sự việc được đề nghị quá đột ngột tự “cởi áo cho người” xem. . . vú , những trước sự khẩn khoản và thái độ thành thực của anh Trung, quả thực, Quỳnh chúng nỡ chối từ, nàng đưa tay từ từ cởi từng cái khuy áo trong lúc anh Trung giả bộ làm ngơ, tự nhiên cúi xuống loay hoay với cây cọ cầm sẵn ở trong tay. Quỳnh cởi áo đã xong, còn đang sửa lại thế ngồi như lời dặn của anh Trung ban nảy, thì anh đã tiến đến trước mặt của Quỳnh, anh đặt nhẹ nhàng những ngón tay cùng với tia mất đã trở nên “khờ dại” từ lúc nào Quỳnh vẫn không hay biết trên đôi vai trần min màng trong ngần của Quỳnh. Anh hơi cúi đầu nói khẽ vào sau gáy quỳnh:
– Được rồi đó quỳnh ạ! Nhưng em đừng cúi xuống lom khom, làm hình ảnh mất đi vẽ tự nhiên. Em hãy ngồi thông lưng rồi hơi ưỡn ngực ra như thế này này. . Thế này này. . .

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.