VN88 VN88

Búp Hoa Non mơn mởn cảm giác thích – Truyện 18 +

Bàn tay của anh Trung có vẻ đầy tự tin ấp áp, đang êm ái nắm nhẹ lấy bàn tay của Quỳnh khiến cho nàng cũng không có gì hoảng sợ, quỳnh bình thản để yên trong tay anh, hai người cùng bước vào chỗ ngồi học lúc đầu. Anh Trung nhấc Quỳnh ngồi xuống chiếc ghế so pha bọc vải êm ái rồi anh nhanh chân bước vào phía nhân trong. Chỉ vài phút sau anh Trung bước trở ra, trên tay anh là một bức tranh sơn dầu đang vẽ còn dở dang. Anh ngồi thụp xuống một bên ghế, trải bức tranh xuống đất và nói với Quỳnh:
– Bức tranh này do anh đang tự vẽ để tham dự cuộc thi hội họa hàng năm, chắc Quỳnh đọc báo đã biết Quỳnh:
– Dạ!
Anh nói ôn tồn :
– Dạy nhạc, thật ra chỉ là một môn tiêu khiển nhỏ. Hội họa mới chính là môi trường theo đuổi lâu dài của anh. Anh đã tốt nghiệp cao đẳng mỹ thuật, nhưng chưa có lấy một tác phẩm ưng ý nào để làm nên danh phận của một người họa sĩ.

Anh đã vẽ rất nhiều và cũng đã hoàn tất rất nhiều nhưng bức tranh tĩnh vật. Còn một số sáng tác cần phải có những người mẫu để cho anh vẽ mới có thể tìm ra nét đông động.

Nói đến đây, nét mặt anh Trung trở nên đăm chiêu như có điều gì cần thổ lộ. Lát sau, anh khe khẽ thở dài :
– Anh không tìm được người mẫu nào ưng ý, nhất là phải bằng lòng không mặc quần áo trên nguôi để anh từ đó, lấy cảm xúc và hình ảnh để vẽ theo. Nhưng…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.