Anh Trung biết, Quỳnh đã bị kích thích đến sấp ngất xỉu rồi, anh sợ rằng làm quà, có thể Quỳnh sẽ tắt thở luôn cho nên anh vội ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi của Quỳnh, anh vội vàng trấn an con nhỏ:
– Không. . . không. . . chết được đâu quỳnh ơi ! Em cứ an tâm, để cho anh đem đến cho em những cảm giác nhớ đời… Anh thương Quỳnh nhiều lắm, Quỳnh biết không…?
Vừa nói đôi bàn tay của anh Trung đưa lên xoa bóp hai bờ vú no tròn gọn ghẽ của Quỳnh. Quỳnh nhấm nghiền mất lại:
– Đủ rồi đó anh Trung ơil Anh còn làm nữa, em chịu hết nổi rồi…
Anh Trung muốn nói cho Quỳnh biết rằng làm sao anh có thể không làm nữa. Làm sao anh có thể không đút cái dương vật đang cương cứng thèm khát của anh vào cái lỗ lồn no tròn xinh xắn đầy màu mỡ đang nở ra he hê của Quỳnh trước khi mọi chuyện được chấm dứt, anh tiếp tục nâng niu hai cái nhũ hoa của Quỳnh rời lại cúi đầu xuống miệt mài mút bú cái lồn đày lông của Quỳnh đã ướt đầy dâm thủy, anh mạnh dạn thọc trọn hai ngón tay trỏ và giữa vào lỗ lồn của Quỳnh rồi cứ đều đặn nhịp nhàng mà thủ dâm cho Quỳnh điên cuồng lên vì khoái cảm. Làm một lúc khá lâu, anh Trung cám thấy mỏi rời những ngón tay, anh rút tay ra đưa lên giọng. Mút lấy từng chất nước đục trắng sền sệt còn dính ở chung quanh truờc cái nhìn đầy ngạc nhiên của Quỳnh. Anh Trung giải nghĩa:
– Nước tinh chất của Quỳnh đó, em có biết không Nó bổ dưỡng tinh khiết vô cùng, anh phải ăn hết không nó sẽ bi khô lại, phí đi. Quỳnh tin anh nói, nhưng nàng thấy mấc cờ vô cùng, vội vùi mặt vào một bên nách của anh Trung như đang chạy trốn. Anh Trung kéo mặt của Quỳnh ra cho đối mặt với anh rối thè lưỡi liếm lấy làn môi non nớt mềm mại của Quỳnh khiến nàng tự nhiên cũng hé môi ra mà táp lấy hai làn môi của anh Trung ngấu nghiến.