Không biết anh Trung đang làm những việe gì mà nhỏ Quỳnh cứ rên lên từng hồi
thống thiết. Nố bỗng rít lên từng chập như không còn đủ tỉnh táo để gìn giữ, kiêng nể điều gì hết, làm cho Chi ngoài này nghe thấy cũng thấy rậm rật toàn thể châu thân. Chi quay đầu đưa mắt len lén nhìn vào phía cửa phòng ngủ. Cửa phòng vẫn vô ý để mở toang ra như thách đố, mời gọi và như không hề có chuyện gì sảy ra. Chi chịu hết nổi, trong nàng như đang cố một sức mạnh vô hình nào đố đốc thúc, buộc eô phải đứng lên, rón rén tiến lại đứng nép sát bên ngoài của phòng, đưa tay chận lấy ngực mình như thể giữ cho hơi thở dồn dập của nàng có thể òa vỡ ra, con tim khỏi nhảy tung ra khỏi lồng ngực phập phồng.
Đôi chân không che đậy của Quỳnh trắng phau và dài. Cặp đùi trường túc thể thao của nó hôm nay Chi mới trông thấy thật tường tận và trọn vẹn từng đường nét lượn cong với cả khu vực con gái nở nang đẹp đẽ và lộ ra một vẻ sung mãn vô cùng.
Chi với Quỳnh tuy hai người là bạn bè thán thiết, rất thường tấm rửa chung, thay quần áo chung và còn thường ngủ chung giường, nhưng ít khi Chi để ý đến những chi tiết nhỏ nhặt này trên thân thể của bạn vào những lần hai đứa tắm chung hoặc thay quần thay áo trước mặt của nhau không cố chút gì cần e dê dấu diếm. Nhưng việc nó với anh Trung hò hẹn làm tình thì không bao giờ nố hở môi, vẫn tỏ ra rất mực bình thường như một người con gái đoan trang trong trắng. Nào dè, hôm nay Chi đã thấy tận mắt nó có vẻ như dã rất thành thạo chuyện này…