Kim Anh mở hé cái bóp da nhô của nó ra cho mắt Lan trông thấy mấy vỉ thuốc ngừa thai, mấy bao con dom đã luôn luôn có sẵn ở trong bóp riêng của nó rồi. Nó liếng thoáng kể tiếp :
– “Đồ” ngừa thai thiếu gì, tụi em đứa nào cũng có. Chi những vụ lên cơn, không kíp chuẩn bị hoặc xui xẻo tận mạng thì mới “dính”! Nhưng “dính” thì “dính”, bọn em cũng đâu ngán gì, có nhiều chỗ phá thai lắm.
Nói đến đây, tự nhiên Kim Anh hơi nghiêm nét mặt. Nó do ý Lan :
– Chuyện thằng em của em thì em đã xin lỗi chị rồi, em mong chị thông cảm cho nó. Tuổi của nổ cũng như em, “muốn” là phải làm liền, bất cần hậu quả. Thật ra, nó nhờ em đến đây nói dúm với chi là nó “thương” chi thật thà. Nó không muốn mỗi lần “thèm chi, nó lại phải ra tay giống như một thằng bất hảo. Nó sợ có ngày chị giao nó cho bọn cớm thì nó không bằng lòng. Nó chỉ muốn “được” chị thôi. Nếu chị không chấp thuận thì nó mới làm càn.
Nó tâm sự với em rằng, cam đoan nó cô đủ khả năng “làm” hay như thằng cha ở trong nhà chị. Nó bảo em rằng, ai cũng vậy thôi. Có khác chăng là mình thích “ấy với người nào. Hôm nó trông thấy chị với thằng cha kia, nó nóng mặt lắm, nó muốn ngay tối hqm đổ sẽ lẻn vào nhà chị để trả thù Nhưng em đã hứa với nó rằng sẽ đến đây nói với chị dúm nó, nó mới chịu nạm yên để “chờ thời . Nó nhờ em nói với chị rằng, chị nên chiều theo ý nó/ đừng khiến nó phân làm chị mất lòng.