VN88 VN88

Bước Chân Âm Thầm – Truyện 18+

Cô giáo Hoan xót vô cùng. Cô ôm xốc nó lên, miệng lải nhải lời xuýt xoa xin lỗi. Thằng bé cũng choàng dậy, thấy cô lặng người đi. Cô giáo ôm chặt nó vào người, dẫn nó đi về phòng trên. Cô nói huyên thuyên gì đó, nhưng thằng bé phần ngái ngủ, phần đang tận hưởng sự dựa vào ngực và bụng cô nên nín khe.

Cô cháu lên tới nơi, cô Hoan mới hỏi nó: sao cháu lại ngủ ở bếp. Nó lụng phụng kể: tại cô ghét cháu, ngồi ăn mà cô cứ trợn mắt nhìn nên cháu sợ. Cô Hoan phải ôm lấy nó sâu vào người mà nói lảng: tại cô khó ở trong người, chứ cháu có làm gì để cô giận đâu. Thằng bé lợi dụng thời cơ này nên rúc rúc vào vạt áo choàng của cô. Chao ôi, cái mùi thịt da cô làm nó cảm khoái, lại còn rõ ràng đầu mũi nó đang chạm vào một trong hai cái vú của cô. Dù sự tiếp xúc chỉ ở ngoài lớp áo thôi mà thằng bé đã ngỡ như nó đang áp mặt vào cái vú trần của cô rồi.

Nó lại nghĩ nếu không tận dụng lúc này để nói toẹt ra tâm tư tình cảm của nó thì chắc là không còn dịp may nào khác, nên một mặt nó tham lam giúi mũi vào quậy nơi ngực áo cô, một mặt nó lí nhí thưa: em yêu cô lắm.

Cô giáo Hoan choáng váng ngỡ là tai nghe lầm nên gắt lên hỏi lại: cháu nói gì. Thằng bé đã lỡ đà, quân bài đã lật ngửa lên chiếu bạc nên phóng theo luôn rồi tới đâu thì tới: em nói là em yêu cô, yêu ngay từ ngày đầu nhìn trộm và lẽo đẽo theo cô. Cô giáo chưng hửng muốn lịm đi, hai tay cô muốn run, nhưng cô trấn tĩnh một lúc rồi nhỏ nhẹ giảng giải: không được đâu cháu, cô lớn cháu bé, việc ấy không nên.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.